CẨM TÂM - Trang 391

Hắn lắc nhẹ bình rượu sóng sánh màu hổ phách, “Dù nàng ta không đồng ý
thì cũng sẽ không chối từ.”

Nói xong, hắn uống nốt chỗ rượu trong bình, mỉm cười nói, giọng đã ngà

ngà say: “Kiểu như nàng ấy, ta đã gặp nhiều rồi...”

Diệp Ngôn Viễn lặng vứt cái áo choàng bên cạnh lên người Bạch Bích:

“Mặc vào đi. Ngươi có dự định gì?”

Bạch Bích nhàn nhã khoác áo vào: “Ta có một chủ ý rất hay.”

“Hử?”

“Mới hơn một năm đã khiến yêu tộc hoàn toàn tan rã, nói không có gì

với Yêu vương, dù có đánh chết ta cũng không tin. Bởi vậy...”

“Bởi vậy làm sao?”

“Bởi vậy... bí mật, không nói cho ngươi biết.” Bạch Bích cười khì khì.

Diệp Ngôn Viễn đùng đùng nổi giận, giật lấy chiếc áo khoác trên người

Bạch Bích, quay người bỏ di.

Bạch Bích sửng sốt, la lên: “Đợi đã, đừng đi mà, lạnh chết đi được! Diệp

thiếu gia... Diệp công tử... Diệp Ngôn Viễn!”

Trong khi Bạch Bích và Diệp Ngôn Viễn đang “ngâm cứu” chuyện của

Việt Cẩm, thì Việt Cẩm cũng đang nghe chuyện về Bạch Bích thông qua
Giới chủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.