CẨM TÂM - Trang 453

Mặc dù nàng biết không phải là không thể thay đổi.

Nhưng có những thứ đáng để nàng trả giá hơn là tình yêu, tính mạng,

lương tri, thậm chí là linh hồn. Đó là trách nhiệm mà nàng phải gánh trên
vai từ lúc mới lọt lòng và trách nhiệm từ một nửa huyết thống yêu tộc đang
chảy trong cơ thể nàng.

Nếu như số mệnh đã định nhân - yêu không thể dung hòa, vậy thì hãy để

hai thế giới hoàn toàn tách biệt.

Nếu như Thần Châu không có chỗ cho yêu tộc, vậy thì phải tìm một nơi

cách biệt nhân thế.

“Bạch Ngọc này, nếu nhân gian không còn phân tranh nữa...”

“Đất trời sáng sủa? Đó sẽ là thánh địa đào nguyên, chỉ là trên đời này

không có nơi nào không xảy ra phân tranh cả.”

Bạch Ngọc cười đáp.

“Chỗ nào cũng có phân tranh, chỉ cần không ở thế không đội trời chung

như nhân - yêu lúc này là được.” Việt Cẩm khẽ nói.

Bạch Ngọc im lặng một lát rồi hỏi Việt Cẩm: “Cô nghĩ có khả năng đó

không? Bởi lẽ tranh chấp giữa nhân và yêu đã kéo dài hàng trăm năm nay
rồi!”

“Kiểu gì cũng có cách.” Việt Cẩm đáp.

Đúng vậy, kiểu gì cũng có cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.