CẨM TÂM - Trang 75

"Tả sư huynh cũng sắp đi rồi!"

Hứa Nham đột nhiên cao giọng khiến nàng ta nhất thời không nói tiếp

được nữa. Chỉ nghe Hứa Nham hạ giọng: "Chẳng qua chỉ là chuyện một
con linh thú! Vốn chỉ cần nói vài ba câu coi như qua chuyện, kết quả thì
sao? Không tính chuyện ả ta làm ầm lên tận đỉnh Thiên Đô, chỉ riêng một
trận tỷ thí vốn không tạo chút hồi hộp nào, đến cuối cùng, Tả sư huynh
không chỉ thất bại để người ta chà đạp, mà chuyện còn ầm ĩ đến nỗi không
thể ở lại sư môn... Ả ta vốn có năng lực, lại đủ nhẫn tâm, thậm chí dám ra
tay. Muội muốn liều với ả? Muội lấy gì để liều với ả đây?"

Nàng ta nghe những lời đó xong rốt cuộc không hé răng nói thêm một lời

nào nữa.

Cuộc đối thoại nơi góc khuất ấy rốt cuộc cũng chỉ là một nét nhấn nhá

không chút ảnh hưởng đến đại cục.

Việt Cẩm nhìn bóng lưng Tả Ngôn Chấp một lúc rồi bước xuống khỏi

đài đấu, bỗng có một đám đệ tử vây đến, tranh nhau đưa tay ra muốn đỡ
nàng.

Việt Cẩm mỉm cười, đang định nói gì đó, bỗng như có linh tính mách

bảo, nàng nghiêng đầu lại thì thấy trong đám đông cách đó không xa, một
nam tử với mái tóc đen và đôi đồng tử màu máu đang đứng đó, vẻ mặt mơ
hồ, chỉ duy nhất đôi đồng tử màu máu cười mà như không pha lẫn nét lạnh
lùng, khiến người ta nhìn rồi nhớ mãi không quên.

Đối mặt chỉ trong chớp mắt.

Giây tiếp theo, nam tử ấy biến mất như chưa từng tồn tại, còn Việt Cẩm

cũng đã thu lại tầm mắt, đi theo Chấp Pháp đệ tử đến chỗ mà mình từng rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.