CẨM TÂM - Trang 91

Không đợi Việt Cẩm trả lời, Nhai Xế thầm nghĩ nếu đối phương dám

không biết điều mà ngăn cản thì hắn nhất định sẽ dạy cho đối phương biết
thế nào gọi lả 'kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt'.

"Ca ca của ta..." Việt Cẩm khẽ nhắm mắt. Nét mặt không vui, cũng

chẳng phẫn nộ, chỉ là khóe môi hơi cong lên.

Khi mở mắt ra, nàng cười nói:

"... Đều chết hết rồi."

Xung quanh dường như tĩnh lặng như tờ.

Ánh mắt Nhai Xế dừng lại trên khuôn mặt Việt Cẩm, chỉ thấy nàng ngồi

dựa lưng vào ghế, hai mắt khép hờ, đôi môi hé mở, thong thả kể lại chuyện
đã qua: "Năm đó Việt Đế hoang dâm, thiên hạ đại loạn, trên đường ta và
mấy vị huynh trưởng hành tẩu, tiểu ca thân thể yếu ớt, đau ốm liên miên,
tam ca và tứ ca thấy vậy quyết định ra sông tìm thức ăn, chẳng may sẩy
chân rơi xuống nước mà chết đuối. Tiểu ca biết chuyện, buồn bực cũng đi
theo luôn. Còn nhị ca, vì một số lý do nên sau ba tháng cuối cùng không
cùng chúng ta đi An Hóa mà chia tay ở ngoài thành, đến nay vẫn không có
tin tức gì."

Thời Việt Đế, An Hóa là một thành trì rất quan trọng, đối vọng với Lâm

Kì - kinh đô của Việt Đế, một Nam một Bắc, cùng trấn áp tứ phương.

"Các nàng xuất phát từ đâu đi An Hóa?" Nhai Xế hỏi.

"Lâm Kì." Việt Cẩm trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.