CAM TÂM TÌNH NGUYỆN LÊN THUYỀN GIẶC - Trang 164

"Sao anh vào đây được?!" Ngôn Hâm không dám rút tay ra, sợ làm

anh bị thương, đành phải thấp giọng đe dọa: "Mau buông tay!"

Hà Nhất Triển buông tay, Ngôn Hâm vội hỏi: "Anh phải đi rồi à?"

"Ừ."

"Vậy......" Cô muốn hỏi, nhưng nơi này không phải địa điểm thích

hợp, "Ngày mai... em gọi điện thoại cho anh."

"Được." Nhìn trong mắt cô không giấu được vẻ lo lắng, anh đưa tay

xoa tóc cô, "Ngoan, em nghỉ ngơi đi."

Tiễn Hà Nhất Triển về, ba Ngôn cũng về phòng nghỉ ngơi, Ngôn Hâm

thu thập ấm chén, mẹ Ngôn ở trong bếp bỏ dưa gang đã cắt xong xuôi vào
tủ lạnh.

Lúc này Ngôn Hâm im lặng là bởi cô... không biết nên hỏi gì, nói cái

gì cũng không đúng, chi bằng ngày mai hỏi Hà Nhất Triển.

"Con rất thích cậu ta à?"

Ngôn Hâm ngơ ngác nhìn mẹ, mấy giây sau, cô mới tiếp tục động tác

trong tay, "Vâng."

"Nhất định phải ở cùng cậu ta sao?"

"Mẹ......"

"Ngôn Hâm, mẹ không phải nói cậu ta không tốt, nhưng nhìn khí độ

của cậu ta xem, không phải là người làm công ăn lương bình thường đúng
không? Chúng ta không xứng với cậu ta đâu."

Khúc mắc bị giam cầm trong lòng Ngôn Hâm, vào giờ phút này đã bị

mẹ Ngôn nói trắng ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.