"Chú gì chứ? Nên gọi ba!" Mẹ Hà hơi cáu, liếc nhìn ông xã một cái,
vứt cho Ngôn Hâm một ánh mắt kiều mị, "Gọi mẹ đi nào
~"
"Ách......" Ngôn Hâm không nghĩ tới tình huống này, vừa rồi quá hỗn
loạn, lúc này mới thấy rõ mẹ Hà là người châu Á, được chăm sóc rất tốt
nên nhìn không ra tuổi tác, có gọi là chị cũng không quá.
"Được rồi, ba mẹ đừng dọa cô ấy." Ngồi xuống sô pha đối diện, Hà
Nhất Triển cúi đầu nói với cô gái nhỏ trong lòng: "Nào, gọi ba mẹ đi."
".................."
Mẹ Hà là người Hồng Kông, là người mẫu đẳng cấp nổi danh năm đó,
chân dài đến mức làm người đối diện choáng váng. Khi ba Hà đến Hồng
Kông buôn bán, hai người nhanh chóng rơi vào bể tình. Một năm sau kết
hôn, mẹ Hà theo chống đến Anh quốc định cư. Tóm lại Hà Nhất Triển là
niềm kiêu ngạo của vợ chồng Brown, tất cả ưu điểm của ba mẹ đều nằm
trên người anh.
Sau bữa cơm chiều, cuối cùng sự ẩn nhẫn suốt một ngày của Hà Nhất
Triển có thể bỏ lệnh cấm, anh không quay đầu lại, ôm Ngôn Hâm đi thẳng
ra cửa lớn. Ngôn Hâm nhìn mẹ Hà dựa cửa giống như oán nữ chốn khuê
phòng nhìn bọn họ rời đi... Cô vẫy vẫy tay, "Tạm biệt
~"
"Tiểu bảo bối
~ ngày mai nhớ tới tìm mẹ chơi nhé ~~"
Hà Nhất Triển nhanh chóng nhét cô vào trong xe Maserati, nhanh
chóng rời khỏi tầm mắt của mẹ Hà.
"Ba mẹ anh... thật nhiệt tình..." Mặt Ngôn Hâm vẫn còn hồng hồng,
nhưng trong lòng cuối cùng cũng nhẹ nhõm. Được qua cửa vô điều kiện
làm cô có chút thụ sủng nhược kinh.