CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 106

Lời phân trần của cậu trai phần nào xoa dịu được Dina. Cậu ta

bèn dấn tới: “Cô biết không, có đận chúng tôi cất một bao bột mì
vào kho. Có kẻ đã giết người chủ để cướp bao bột. Trên vỏ bao
hẵng còn dính máu. Đến lúc vụ việc được đưa ra tòa, lũ chuột đã
cắn thủng túi và chén gần hết số bột bên trong. Quan tòa đành
phải giải tán vụ xét xử vì không đủ chứng cứ.” Kể xong, cậu ta
ngập ngừng cười ồ lên, hi vọng cô sẽ thấy câu chuyện là hài
hước.

“Thế mà cậu còn đùa được ư?” Dina giận dữ quát lên. “Tên

giết người lại nhởn nhơ thoát tội. Công lý ở đâu, luật pháp ở
đâu?”

“Đúng, đúng, thật kinh khủng!” Cậu ta đồng tình, rồi đưa cô

tờ biên lai để kí. Xong xuôi, cậu ta cảm ơn cô và ra về.

Cô đọc bản sao tờ biên lai. Trên đó ghi rằng hồ sơ vụ việc đã

được đóng lại và tài sản được hoàn trả lại người thân cận nhất
của nạn nhân.

Dina không phải người mê tín. Song sự kiện chiếc xe đạp tái

xuất hiện, liền sau vụ số phận của cây đàn vi-ô-lông, vượt quá
sức chịu đựng của cô. Cô kết luận rằng trong đó ẩn chứa một
thông điệp dành cho mình. Cô hoàn tất đơn hàng cuối cùng của
Fredoon, một chiếc váy dự tiệc cho cô cháu gái, mang nó tới tận
nhà, bắt tay anh, và nói cô không thể tiếp tục quan hệ với anh
thêm nữa, vì cô sắp bỏ nghề may để đi lấy chồng.

Kể từ ngày đó, Dina không gặp lại Fredoon lần nào. Thậm chí

để tránh chạm mặt anh ta, cô còn bỏ cả mấy mối khách trong
cùng tòa nhà anh sống. Nguồn việc từ những khách hàng còn
lại cũng đủ để nuôi sống cô.

Năm năm tròn trôi qua trong cảnh này. Và rồi, rất đúng ngày

đúng giờ, lời tiên đoán của thím Shirin trở thành hiện thực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.