CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 149

III

Ngôi làng ven sông

H

ỒI CÒN Ở LÀNG, hai người thợ may từng là thợ da

[17]

; số

là, gia đình của họ thuộc đẳng cấp Chamaar

[18]

, đẳng cấp của

những người làm nghề thuộc và gia công da. Nhưng từ xưa kia,
trước khi Omprakash ra đời rất lâu, lúc bố cậu, Narayan, và bác
cậu, Ishvar, còn nhỏ, một lên mười, một mười hai; bố họ đã cho
hai thằng con đi học nghề thợ may.

Các bạn bè của bố họ đều lo sợ thay cho gia đình họ. “Dukhi

Mochi

[19]

điên rồi,” họ rên lên. “Sao anh ta nỡ giương mắt mà

đem tai họa trút xuống chính gia đình mình.” Khắp làng trên
xóm dưới, ai nấy thất kinh khiếp đảm: Có kẻ đã dám phá vỡ trật
tự đẳng cấp vĩnh cửu, rồi quả báo sẽ tới nhanh thôi.

Quyết định chuyển con sang học nghề thợ may của Dukhi

quả thật rất dũng cảm, nhất là khi chính bản thân anh đã dành
gần trọn cuộc đời ngoan ngoãn tuân theo những lề thói của hệ
thống đẳng cấp. Cũng như các vị cha ông tiên tổ, từ thuở thơ bé,
anh đã mặc nhiên chấp nhận nghề nghiệp được định sẵn cho
kiếp này của mình.

Khi bắt đầu theo cha học nghề của đẳng cấp Chamaar, Dukhi

mới lên năm. Cộng đồng người Hồi giáo ở vùng này rất nhỏ, vì
vậy xung quanh đó chẳng có lò mổ nào để người Chamaar đến
lấy da. Họ phải đợi cho tới khi có một con trâu hoặc bò nào đó
trong làng lăn ra chết. Kế đó, người ta sẽ gọi người Chamaar đến
mang con vật xấu số đi. Có lúc bộ da được cho không, có lúc họ
phải trả tiền, còn tùy người chủ thuộc đẳng cấp trên của con vật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.