CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 170

không ăn thua, cuối cùng hai người phải nhảy xuống để giúp
con vật.

Lên đến nơi, Dukhi thấy đường phố giăng đầy băng rôn và cờ

quạt. Anh được biết có vài vị lãnh đạo của Quốc hội quốc gia Ấn
Độ đến thăm thị trấn này. Anh bèn tìm đến cửa hiệu của Ashraf
và kể cho bạn hay, cả hai quyết định nhập bọn với đám đông.

Các vị lãnh đạo bắt đầu phát biểu; họ nói mình tới đây để

truyền bá thông điệp của đức Mahatma

[24]

về cuộc đấu tranh

giành tự do, cuộc đấu tranh vì công lý. “Suốt bao lâu nay, chúng
ta đã là nô lệ trong chính đất nước mình. Và nay đã đến lúc
chiến đấu giành tự do. Trong cuộc chiến này, chúng ta không
cần súng hay gươm. Chúng ta không cần những lời lẽ cay độc
hay thù nghịch. Bằng sự thật và đức bất hại, chúng ta sẽ thuyết
phục được người Anh rằng đây là thời điểm thích hợp để họ rút
đi.”

Đám đông hoan hô vang dội; vị diễn giả lại tiếp lời: “Các anh

chị em đều sẽ đồng tình, rằng để lật đổ ách nô lệ, chúng ta phải
thật mạnh mẽ. Không một ai có thể phản bác nổi điều đó. Và chỉ
những con người thực sự mạnh mẽ mới phát huy được sức
mạnh của sự thật và bất bạo động. Nhưng làm sao chúng ta có
thể trở nên mạnh mẽ cho được, khi vẫn còn một căn bệnh đang
tồn tại trong chính chúng ta? Trước hết ta phải tiệt trừ căn bệnh
đang lan tràn trên cơ thể tổ quốc ta đã.

Có lẽ các anh chị em sẽ hỏi, căn bệnh đó là gì? Căn bệnh này,

xin thưa với các anh chị em, chính là quan niệm về tiện dân, thứ
đã hủy hoại chúng ta suốt bao thế kỷ qua, chối bỏ nhân phẩm
của bao người đồng bào của chúng ta. Căn bệnh này phải được
thanh trừ khỏi xã hội của chúng ta, khỏi trái tim của chúng ta
và khỏi trí não của chúng ta. Không một ai là tiện dân hết, bởi
chúng ta đều là con cái của một Thượng Đế. Hãy ghi nhớ những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.