CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 185

Ishvar và Narayan hết sức choáng ngợp trước biến đổi đột

ngột trong cuộc đời mình. Nhà cao tầng, đèn điện, nước máy–
thảy đều khác xa ở làng, và thật kì diệu. Trong ngày đầu tiên,
hai anh em ngồi trên bậc đá ngoài cửa hiệu, sửng sốt ngắm nhìn
phố xá và thấy cả một vũ trụ của những hỗn mang hãi hùng.
Dần dà, chúng bắt đầu nhận diện được dòng sông xe cộ trên
phố, và bên trong nó là những dòng chảy của xe kéo tay, xe đạp,
xe bò, xe buýt, điểm xuyết vài chiếc xe tải. Giờ chúng đã hiểu rõ
tính tình của con sông điên loạn đó. Chúng thấy vững tâm hơn
khi biết rằng ở đó không chỉ có sự hỗn loạn và tiếng ồn, trong
mọi vật đều hàm chứa một khuôn mẫu.

Chúng nhìn mọi người đến cửa hàng tạp hóa mua muối, gia

vị, dừa, đậu, nến, dầu. Chúng thấy hạt được mang đến xưởng
xay xát để nghiền thành bột. Khi người thợ xay làm việc, cánh
tay anh ta dần chuyển thành màu trắng, đôi khi, cả khuôn mặt
và hàng lông mi cũng vậy. Mặt và tay chú bán than lấm đen
theo từng giờ trôi; mấy thằng bé đưa hàng tất tả chạy ngược
xuôi cả ngày cùng những sọt than đầy. Ishvar và Narayan rất
thích nhìn mấy người hàng xóm của mình tắm rửa khi đêm
xuống, dần phơi bày làn da nâu sau khi trút bỏ màu sắc ban
ngày của mình.

Hai ngày đầu Ashraf chỉ để kệ hai đứa, cho đến khi lòng hiếu

kì của chúng tự chuyển hướng sang hiệu may. Tâm điểm niềm
ao ước của chúng dĩ nhiên là chiếc máy may. Để hai đứa được
thỏa lòng, anh cho chúng thay phiên nhau đạp bàn đạp, còn
anh cho chạy một mảnh vải vụn dưới mũi kim. Hai anh em xúc
động lắm khi thấy mình có thể làm chiếc máy hoạt động. Cảm
giác cũng hứng khởi chả kém gì việc tạo dấu ấn của mình với
bảng và phấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.