CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 21

may được nhiều, các anh càng kiếm được nhiều tiền,” cô nói,
Ishvar cho thế là công bằng. Mức thù lao sẽ được ấn định tùy
theo độ phức tạp của từng mẫu vẽ. Thời gian làm việc là từ tám
giờ sáng đến sáu giờ tối – ít hơn thì không được; còn nếu họ
muốn làm thêm giờ, rất hoan nghênh. Thêm nữa, trong khi làm
việc không được hút thuốc, hay nhai trầu.

“Bọn tôi không chỉ nhai trầu thôi đâu,” Ishvar nói. “Thỉnh

thoảng hứng lên, bọn tôi còn hút cả thuốc lá cuốn nữa.”

“Vậy các anh sẽ phải ra ngoài hút.”

Điều kiện như thế là chấp nhận được. “Địa chỉ cửa hàng của

cô là gì?” Ishvar hỏi. “Chúng tôi sẽ mang máy đến đâu?”

“Ở đây. Tuần sau khi các anh trở lại, tôi sẽ chỉ cho các anh chỗ

kê máy, ở phòng trong.”

“Vâng, cảm ơn cô, thứ Hai tới nhất định chúng tôi sẽ đến.”

Họ vẫy tay chào Maneck khi ra về. “Hẹn gặp lại cậu sau nhé.”

“Vâng,” Maneck đáp và vẫy tay chào lại. Nhận thấy vẻ dò xét

lướt qua mặt Dina Dalal, cậu bèn kể lại cuộc chạm trán giữa đôi
bên trên tàu hỏa.

“Cháu nên cẩn thận khi bắt chuyện với người lạ,” cô nói. “Ai

mà biết được đó là hạng người nào. Chỗ này đâu phải ngôi làng
nhỏ trên núi của cháu.”

“Trông họ cũng dễ mến mà.”

“À, ừ,” cô đáp, cố nén lại những lời nhận xét của mình. Sau đó,

cô lại xin lỗi vì tưởng nhầm cậu là thợ may. “Lúc đấy cô nhìn
cháu không rõ, vì cháu đứng khuất sau lưng hai người kia, mà
mắt cô lại hơi kém.” Mình ngốc thật, cô tự nhủ, sao mình có thể
nhầm cậu bé dễ thương này là một anh thợ may chân đất mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.