CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 220

thuận trong niềm vui sướng của hai cụ thân sinh và tiếng hoan
hô rầm rĩ của mọi người xung quanh.

Công cuộc chuẩn bị được xúc tiến. Một số món phí tổn theo

truyền thống đã bị gạt bỏ trước thái độ kiên quyết của Narayan;
anh không muốn gia đình Radha mang nợ bọn cho vay suốt đời.
Anh chỉ nhận của nhà gái sáu cái bình đồng thau: ba cái đáy
tròn, và ba cái đáy bằng.

Roopa điên tiết lắm. “Mày thì biết gì về những thứ phức tạp

như của hồi môn? Mày đã cưới bao giờ chưa?”

Dukhi cũng giận không kém. “Đòi thêm nhiều nữa ngoài sáu

cái bình cũng được ấy chứ. Chúng ta có quyền cơ mà.”

“Chỗ chúng ta có lệ đòi của hồi môn từ bao giờ thế ạ?”

Narayan chỉ nhẹ nhàng hỏi.

“Nếu người Bà la môn đòi được, thì chúng ta cũng đòi được.”

Nhưng Narayan vẫn giữ vững lập trường, với sự hậu thuẫn

của Ishvar. “Học được lối tỉnh rồi cơ đấy,” mẹ họ càu nhàu, lại
chùn bước một lần nữa. “Quên tiệt nề nếp làng ta rồi.”

Có một trở ngại vào phút cuối. Hai ngày trước đám cưới, dưới

sức ép của chúa đất Dharamsi và vài tên khác, các nhạc công
làng lần lượt rút sạch. Quá sợ hãi, họ thậm chí không dám gặp
mặt gia đình để bàn bạc vấn đề. Vì vậy, Ishvar bèn bố trí đưa
một nhóm thay thế từ trên tỉnh xuống. Narayan không lấy làm
bận tâm về chi phí chuyên chở nhóm nhạc công cùng dụng cụ
của họ. Đó là một cái giá khá rẻ, anh nghĩ, cho việc phá tan âm
mưu của bọn địa chủ.

Nhóm nhạc công mới không biết một số bài hát đám cưới địa

phương. Các bậc cao niên trong đám khách khứa tỏ ra đặc biệt
quan ngại – những bản thánh ca và đồng ca xa lạ có thể tác động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.