CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 234

cây bồ đề. Vật vờ lúc tỉnh lúc mê, tiếng thét của họ càng lúc càng
yếu dần. Mấy đứa cháu của chúa đất Dharamsi bị giữ rịt trong
nhà. “Làm bài tập đi,” hắn bảo chúng. “Đọc sách, hay chơi đồ
chơi đi. Chơi bộ tàu hỏa đẹp ông mới mua cho chúng mày ấy.”

“Nhưng hôm nay là ngày nghỉ,” chúng nài nỉ. “Chúng cháu

muốn ra ngoài chơi cơ.”

“Hôm nay thì không được. Ngoài kia đang có mấy kẻ xấu

lắm.” Đoạn lão xua chúng ra xa khỏi các ô cửa sổ bên sườn nhà.

Ở phía xa, trên cánh đồng, bọn tay chân của hắn vạch quần

đái vào ba khuôn mặt người lộn ngược. Đang lúc nửa tỉnh nửa
mê, mấy cái miệng khô nẻ mừng rỡ đón lấy chút hơi ẩm, hối hả
liếm những tia nước một cách yếu ớt. Chúa đất Dharamsi dặn
bọn người làm tạm thời không được để tin tức lan đi, nhất là
xuống khu vực hạ lưu sông. Nó có thể phá hỏng cuộc bỏ phiếu
và buộc ủy ban bầu cử phải hủy bỏ kết quả, lúc ấy thì toi công
vất vả suốt mấy tuần lễ.

Đến tối, sau khi các thùng phiếu đã được mang đi, những hòn

than nóng đỏ bị dí vào dái ba người đàn ông, rồi nhồi vào mồm
họ. Tiếng rú của họ vang vọng khắp làng, cho tới khi môi và lưỡi
của họ tan chảy. Mấy cái xác cứng đờ câm lặng được gỡ từ trên
cây xuống. Khi họ bắt đầu cựa mình, sợi dây được chuyển từ
chân lên cổ họ, và cả ba bị treo lên. Xác họ bị bêu giữa đình làng.

Lũ đầu trâu mặt ngựa của chúa đất Dharamsi, giờ đã rảnh

rang sau khi hoàn tất các phần việc liên quan đến bầu cử, được
thả cho mặc sức tác ác với dân đẳng cấp thấp. “Tao muốn dạy
cho lũ tiện dân khố rách áo ôm đấy một bài học,” lão nói, đoạn
mang rượu ra cho lũ lâu la trước khi để chúng thực thi nhiệm
vụ tiếp theo. “Tao muốn mọi thứ lại như ngày xưa, khi xã hội
này còn có tôn ti, trật tự, và kỉ cương. Và nhớ phải coi chừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.