CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 248

“Chúng ta cũng tập xem,” Om nói, giọng có vẻ háo hức thử

nghiệm.

“Tập cái gì? Tập giết người hay tập bị giết? Đừng có ra điều

trứng khôn hơn rận nữa, cháu sẽ bị xe cán chết tươi đấy.”

Song vụ tai nạn duy nhất họ được chứng kiến hôm đó lại xảy

ra với chiếc xe kéo tay của một người đàn ông; sợi dây buộc một
chồng hộp bị bung ra, khiến hàng hóa bên trong rơi vung vãi
khắp nơi. Hai bác cháu bèn chạy tới giúp chất lại hàng lên xe.

“Trong này có gì thế?” Om hỏi, tò mò vì tiếng lạo xạo bên

trong.

“Xương,” người kia đáp.

“Xương á? Xương trâu xương bò à?”

“Xương người, như của tôi với cậu ấy. Để xuất khẩu. Làm ăn

lớn lắm.”

Hai bác cháu mừng thầm khi thấy chiếc xe lăn bánh đi khuất.

“Nếu biết trong đó chứa gì, bác đã chả đời nào dừng lại giúp,”
Ishvar nói.

Đến tối, vốn địa chỉ trong danh sách đã cạn kiệt mà không hề

mang lại chút công việc hay hi vọng nào. Hai bác cháu mò mẫm
tìm đường trở về cửa hiệu của Nawaz. Tuy rằng buổi sáng họ đã
đi tuyến đường này, nhưng giờ xem ra đường sá chẳng có chút
gì quen thuộc cả. Hoặc giả chỗ nào trông cũng na ná như nhau.
Trường hợp nào cũng gay go cả. Bóng tối đang sụp xuống khiến
tình hình tệ càng thêm tệ. Những pa-nô quảng cáo phim mà họ
hi vọng có thể dùng làm mốc lại dẫn họ đi lung tung, bởi đột
nhiên khắp nơi dường như nảy ra vô số pa-nô. Đến quảng cáo
Bobby phải rẽ phải hay trái? Con ngõ đó có áp phích in hình
Amitabh Bachchan đang đối mặt với cơn mưa đạn, chân vung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.