CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 291

“Gì cũng được.”

“Cháu có muốn một đôi dép mới không?”

Một câu “gì cũng được” nữa lại vang lên. Đến lúc này, Ishvar

đã hết chịu nổi. “Mấy hôm nay cháu bị làm sao thế? Lúc ở nhà cô
Dina, cháu không mắc lỗi nọ kia thì lại cự cãi. Cháu chẳng đoái
hoài gì đến việc may vá. Bác hỏi gì, cháu cũng đáp gì cũng được.
Cố lên một tí, Om, cố lên một tí.” Ông kết thúc sớm hành trình
mua sắm, và hai bác cháu quay về cùng hai cái xô nhựa đỏ, một
cái bếp Primus, năm lít dầu hỏa, và một gói hương que mùi hoa
nhài.

Phía trước mặt, họ nghe thấy tiếng bập bung, bập bung quen

thuộc phát ra từ chiếc trống cầm tay nhỏ của người dạy khỉ.
Chùm chuông buộc dây nảy tưng tưng trên da khi anh ta xoay
xoay cổ tay. Lúc này anh ta không màng gọi khách đến xem
nữa, mà chỉ lo dắt phái đoàn của mình về nhà. Một trong hai
con khỉ nhỏ lông nâu cưỡi vắt vẻo trên vai anh ta, con còn lại
rảo bước theo, vẻ lơ đãng. Con chó gầy còm đi sau một quãng,
hít hửi, rồi nhồm nhoàm nhai những tờ báo đã từng được dùng
để gói thức ăn. Anh chàng dạy khỉ huýt sáo, và gọi “Tikka!”, con
chó lai bèn co giò phóng lên.

Hai con khỉ bắt đầu nhảy vào trêu chọc Tikka, hết vò tai, lại

xoắn đuôi, cấu dái. Con vật chịu nhịn hai kẻ hành hạ mình với
một phong thái bình thản đứng đắn. Lệnh ân xá cho nó được
ban xuống khi hai chiếc xô màu đỏ lủng lẳng trong tay Om hút
hết sự chú ý của lũ khỉ. Chúng quyết định đi thám thính một
phen, và nhảy tót vào xô.

“Laila! Majnoo! Thôi nào!” Chủ của chúng quát lên, đoạn giật

mạnh sợi dây xích. Hai con vật bèn nhô đầu khỏi miệng xô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.