CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 31

và lo nấu hai bữa chính được giữ lại; còn Lily, cô hầu gái sống
cùng cả nhà, bị cho thôi việc. “Chúng ta không thể tiếp tục cuộc
sống xa xỉ như trước kia được nữa,” anh ta tuyên bố. “Lương
bổng của con không kham nổi.”

Bà Shro tỏ vẻ nghi ngại trước thay đổi này. “Vậy ai sẽ lo

phần dọn dẹp, giặt giũ? Chân tay mẹ có còn khỏe mạnh như xưa
đâu.”

“Mẹ đừng lo, ba mẹ con ta sẽ chia nhau làm. Mẹ có thể làm

những việc nhẹ nhàng, như lau bàn ghế giường tủ. Chúng ta có
thể tự rửa cốc tách bát đĩa, chắc chắn rồi. Em Dina còn trẻ, thiếu
gì sức. Làm thế cũng tốt cho nó, có thế nó mới học được cách
chăm nom cửa nhà.”

“Ừ, con nói cũng phải,” bà Shro đáp, phần nào bị thuyết

phục bởi tính cấp thiết của những biện pháp thắt chặt chi tiêu.

Nhưng Dina biết, trong chuyện này còn có uẩn khúc. Tuần

trước đó, khi đi qua bếp để vào nhà vệ sinh, lúc ấy đã quá nửa
đêm, cô bé nhìn thấy anh mình đang ở cùng cô giúp việc: Lily
ngồi ở một đầu bàn bếp, hai chân đặt lên mép bàn; còn
Nusswan, quần pyjama tụt xuống tận mắt cá, đứng giữa háng
Lily, tay siết chặt hông cô ta vào thân mình. Dina nhìn lom lom
cặp mông trần trụi của anh trai với vẻ tò mò mơ ngủ, rồi rón rén
quay trở lại giường mà không hề đi vệ sinh, hai má đỏ bừng.
Song ắt hẳn cô bé đã nấn ná ở đó hơi lâu, vì Nusswan đã kịp
trông thấy cô.

Không một ai đả động gì tới chuyện đó. Lily ra đi (với một

khoản trợ cấp khiêm tốn mà bà Shro không hề hay biết đến);
giữa hai hàng nước mắt, cô ta kêu rằng mình sẽ không bao giờ
tìm được một gia đình nào khác tử tế hơn thế. Dina vừa thương
hại lại vừa khinh bỉ cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.