CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 334

như thể mình ở chiếu trên. Bọn con trai lớn toàn tán phét về lũ
con gái, rồi sờ soạng mấy thằng con trai ít tuổi hơn. Có đứa còn
cho cậu xem một bộ bài in hình những phụ nữ trần truồng.
Mảng đen sì giữa háng họ khiến cậu thất kinh. Có lẽ nào lại thế,
chắc chắn là ảnh giả, cậu nghĩ, nhớ lại cái cửa mình nhẵn nhụi,
thơm tho của Suraiya.

“Đấy là lông, chỗ đấy nó phải thế,” một thằng lớn tuổi nói.

“Đây là ảnh chụp thật đấy. Đây này, để tao cho mày xem.” Đoạn
nó tụt quần ra và phô đám lông mu của nó, tiện thể giải phóng
cái dương vật đã cương cứng khỏi vòng tù hãm.

“Nhưng anh là con trai mà, thế chả chứng minh được gì về

bọn con gái cả,” Maneck nói. Cậu muốn xem kĩ hơn mấy lá bài.
Thằng kia không cho, trừ phi cậu chịu làm một việc. Nó kéo sát
Maneck lại, cọ miết vào người cậu bé và rên rỉ. Tiếng gì nghe lạ
quá, Maneck nghĩ, cứ như nó đang rặn ỉa không bằng. Bộ bài
được trao tay sau khi thằng kia đã phóng tinh xong.

Maneck về chơi nhà nhân dịp lễ Divali, chờ qua hai ngày, rồi

cố nài bố mẹ đừng bắt mình trở lại trường. Cậu nằn nì mãi, đến
mức anh Kohlah phát cáu. “Bố cấm con không được nhắc đến
chuyện đấy nữa,” anh nói.

Maneck bỏ đi ngủ mà không thèm chúc bố mẹ ngủ ngon. Cử

chỉ vô lễ ấy giày vò cậu một lúc lâu, khoét thành một lỗ hổng
mà giấc ngủ từ chối khỏa lấp. Đến lúc quá nửa đêm, cậu định
bụng lên phòng bố mẹ và sửa chữa cái tội hỗn hào ngu ngốc vừa
qua. Nhưng lòng tự ái, cộng với nỗi e sợ mình sẽ lại chọc giận bố
lần nữa, đã giữ cậu lại trên giường.

Thức dậy lúc bình minh, cậu ôm lấy mẹ đang ở bên bếp, và

khẽ chào mẹ buổi sáng, rồi bước thẳng qua mặt bố lúc ấy đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.