CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 34

chởm, nom như cùi dừa nạo. Những sợi râu cào xước cả đôi má
và trán cô bé. Ông ta chỉ chịu buông cô ra khi cô đã thu hết can
đảm để giằng cơ thể đang bị bó cứng khỏi đôi tay ông.

Sau buổi lễ ngoài đền, Dina dành cả ngày còn lại ở nhà để ép

mẹ mở miệng, cô xin bà lời khuyên về các công việc nội trợ hoặc
bí quyết nấu nướng, và nếu cách đó không ăn thua, cô sẽ hỏi về
bố và cuộc sống của hai người khi họ mới lấy nhau. Đứng trước
thái độ trầm lặng lơ đễnh của mẹ, Dina cảm thấy bất lực. Chẳng
bao lâu sau, nỗi lo lắng cô bé dành cho mẹ đã được xoa dịu dần
dần bởi bản năng tuổi trẻ, cô bình tâm trở lại – rồi cô sẽ được
nhận đủ khẩu phần khổ đau và u buồn khi đến lúc, không cần
phải tự chất gánh nặng vào thân quá sớm làm gì.

Còn bà Shro chỉ hắt ra từng âm tiết hoặc tiếng thở dài, rồi

nhìn lom lom vào mặt Dina để chờ câu trả lời. Về khoản lau chùi
đồ đạc, bà chẳng động cựa gì nhiều ngoài việc lau chiếc khung
lồng tấm ảnh tốt nghiệp của chồng. Phần lớn thời gian bà chỉ
nhìn đăm đăm ra ngoài cửa sổ.

Nusswan thích nhìn nhận tình trạng suy sụp của mẹ như

động thái hy sinh chính đáng của một bà quả phụ, trong đó bà
rũ bỏ hết những bụi nhơ trần tục để có thể toàn tâm toàn ý
chăm chút đời sống tâm linh. Anh ta bèn tập trung vào việc
nuôi dạy Dina. Ý nghĩ về trách nhiệm khổng lồ đang dồn lên đôi
vai mình khiến anh ta lo âu khôn nguôi.

Nusswan luôn xem cha mình là một con người kỉ luật

nghiêm khắc; anh ta đã vô cùng ngưỡng vọng ông, thậm chí có
phần e sợ ông. Anh ta cho rằng, nếu đã đứng vào cương vị của
cha, anh ta cũng phải tạo ra được cái uy khiến người khác kiêng
nể hệt như vậy, và anh ta rất chăm chỉ cầu nguyện với ước
mong có đủ dũng khí và được dìu dắt để hoàn thành nhiệm vụ
của mình. Anh ta tâm sự với các họ hàng thân thích – các cô dì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.