CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 349

móc, từ bỏ toàn bộ quyền đối với Kohlah Cola, và trở thành đại
lý cho chúng tôi. Hãy cùng phát triển với chúng tôi, rồi anh sẽ
giàu to.”

Dĩ nhiên anh Kohlah từ chối. Với anh, đó không đơn thuần là

một quyết định kinh doanh mà còn là vấn đề tên tuổi và danh
dự của gia đình. Vả lại, anh tin chắc các hàng xóm láng giềng tốt
bụng của mình cùng dân cư ở những vùng quanh đây không
phải hạng dễ thay lòng đổi dạ, họ sẽ mãi trung thành với
Kohlah Cola. Anh đã sẵn sàng bước vào một cuộc chiến ngay
thẳng chống lại sự cạnh tranh.

Song, cũng như nơ bướm và đồng hồ quả quýt, cạnh tranh

ngay thẳng đã trở thành lỗi thời nhân lúc anh Kohlah không đề
phòng. Các tập đoàn cho mọi người uống thử nước miễn phí,
phát động các cuộc chiến giá cả, và trưng lên những tấm pa-nô
khổng lồ có hình những đứa trẻ hạnh phúc cùng các ông bố bà
mẹ đang cười rạng rỡ, hoặc một chàng trai và một cô gái âu yếm
tựa trán vào nhau trên một chai nước, từ miệng chai tỏa ra hai
chiếc ống hút biến mất dưới làn môi của đôi tình nhân. Những
giọt tí tách của thứ nước giải khát mới đã biến thành một trận
đại hồng thủy. Các nhãn hiệu đã có mặt dưới thành phố từ bao
lâu nay giờ kéo đến làm mưa làm gió ở thị trấn.

“Chúng ta phải phản công,” Maneck nói. “Chúng ta cũng nên

quảng cáo – phát nước uống thử miễn phí y như họ. Nếu họ
muốn chơi rắn, ta cũng sẽ làm thế.”

“Chơi rắn?” Anh Kohlah nói giọng khinh khỉnh. “Ăn nói kiểu

gì vậy? Nghe chẳng đứng đắn tí nào. Như ăn xin vậy. Mấy công
ty lớn ở thành phố lên có thể cư xử như lũ man di nếu chúng
muốn. Chúng ta ở đây toàn những người văn minh.” Anh nhìn
Maneck đăm đăm bằng đôi mắt não nề, thất vọng vì con dám đề
xuất những việc như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.