CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 39

cho một cô gái trẻ. Những món đồ mua về thường là nom chẳng
ra sao, vì cô em gái không được phép ló mặt đến nơi anh ta mua
hàng. “Tao không muốn phải đôi co với mày ngay trước mặt
người bán hàng,” anh ta nói. “Mày chỉ toàn làm xấu mặt tao
thôi.” Khi cô bé cần đồng phục mới, anh ta hộ tống cô bé đến
trường vào ngày thợ may tới để giám sát việc đo đạc. Anh ta
hạch sách thợ về giá cả và vải vóc, cố tính toán xem ông hiệu
trưởng được lại quả bao nhiêu. Dina rất hãi sự kiện thường niên
này, và luôn hoang mang không biết điều tủi hổ mới nào sẽ lại
đổ xuống đầu mình ngay trước mặt các bạn cùng lớp.

Tất cả các bạn bè của Dina giờ đều để tóc ngắn, cô bé bèn xin

được hưởng đặc ân tương tự. “Nếu anh cho em cắt tóc, em sẽ lau
phòng ăn hàng ngày chứ không làm cách nhật nữa,” cô cố mặc
cả. “Hoặc em sẽ đánh giày cho anh hàng tối.”

“Không,” Nusswan gạt đi. “Mười bốn tuổi đầu mà đã đua đòi

mốt nọ mốt kia nỗi gì? Mày cứ để tóc đuôi sam là đẹp nhất. Vả
lại, tao lấy đâu ra tiền để trả cho thợ làm tóc?” Nhưng anh ta lập
tức thêm đánh giày vào danh sách việc nhà của Dina.

Một tuần sau lần nài xin cuối cùng, Dina quyết định xén cụt

chiếc đuôi sam, với sự trợ giúp của Zenobia trong khu nhà vệ
sinh trường. Tham vọng của Zenobia là trở thành nhà tạo mẫu
tóc, và cô bé vô cùng phấn khích khi thần may mắn mang cái
đầu của cô bạn gửi gắm vào tay mình. “Hay mình xén hết cả mớ
bù xù này đi,” cô bé gợi ý. “Cắt thật ngắn luôn!”

“Cậu điên à?” Dina kêu lên. “Nusswan sẽ nhảy dựng lên mất.”

Cuối cùng, hai bên nhất trí sẽ cắt kiểu thị đồng, và Zenobia tỉa
tóc cô bạn cách vai chừng hai, ba phân. Nom sản phẩm có phần
hơi luôm nhuôm, nhưng cả hai cô bé đều lấy thế làm hoan hỉ
lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.