CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 418

nào khác, thầy chiêm tinh của thủ tướng đã xem kĩ thiên văn
rồi mới chọn giờ.

Mười tám vị quyền cao chức trọng bắt đầu ngồi vào vị trí của

mình trên khán đài. Vào hồi mười hai giờ đúng, có một tiếng
gầm rú nổi lên giữa trời và hai mươi lăm ngàn cái đầu nhất tề
ngửa lên. Một chiếc trực thăng lượn quanh khu đất ba vòng, rồi
từ từ hạ cánh xuống phía sau sân khấu.

Ít phút sau, thủ tướng, bận bộ sari trắng, được một người

mặc bộ kurta trắng, đội mũ Gandhi hộ tống lên sân khấu. Mười
tám vị yếu nhân quyền uy đầy mình lần lượt quàng vòng hoa
vào cổ lãnh tụ của mình rồi cúi xuống, chạm nhẹ lên ngón chân
bà. Một vị chơi trội hơn cả bọn bằng cách nằm phục xuống
trước mặt thủ tướng. Tôi sẽ quỳ mãi dưới chân bà, ông ta nói,
cho đến khi nào thủ tướng tha lỗi cho tôi mới thôi.

Thủ tướng ngớ người, dù không ai có thể nhìn thấy nét bối

rối đó vì mười tám vòng hoa đã nhấn chìm khuôn mặt bà. Một
tay trợ lý bèn nhắc cho bà nhớ một cử chỉ bất trung nho nhỏ
trước đây của vị kia. “Thưa thủ tướng, ông ấy đã hối hận lắm
rồi, ông ấy nói muốn xin lỗi, bằng cả tấm lòng thành.”

Mấy chiếc micro đã bật sẵn đảm bảo đám khán giả đang bị

nướng dưới ánh nắng mặt trời chí ít cũng có thể thưởng thức
trò hề trên sân khấu. “Rồi, được rồi,” thủ tướng nói, giọng có vẻ
sốt ruột. “Giờ hãy đứng dậy và thôi cư xử mất thể diện như thế
đi.” Được trừng phạt xong, vị nọ liền nhảy phắt dậy như hệt như
một vận động viên vừa thực hiện một cú lộn nhào.

“Thấy chưa?” Rajaram nói. “Tôi đã bảo hôm nay ta sẽ được

xem đủ màn xiếc mà – có hề, khỉ, diễn viên nhào lộn, đủ cả.”

Khi cơn bão của những trò phỉnh nịnh giả tạo đã tan, thủ

tướng bèn liệng từng vòng hoa trên cổ mình ra phía khán giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.