CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 433

ta vẫn đang trốn ở nhà bố mẹ – có điên mới trở lại giữa lúc chế
độ Tình trạng khẩn cấp đang thống trị trường đại học và nhiều
người vẫn tiếp tục biến mất không một tăm hơi.

Maneck nhớ lại những ngày đầu quen anh ta, khi tình bạn

của họ mới nảy nở. Tất cả những việc tôi làm đều như chơi cờ
hết, Avinash đã từng nói thế. Giờ thì anh ta đang bị chiếu tướng
gắt gao. Liệu anh ta có kịp đi nước hoán vị, để được che chở bởi
ba con tốt và một con xe chưa? Còn dì Dina nữa, cứ phải đấu với
hai người thợ may của mình, lựa từng nước đi giữa phòng trong
và phòng ngoài. Và bố, gắng sức đương đầu với các địch thủ
ngành giải khát, những kẻ không thèm tuân thủ luật lệ của
cuộc chơi, những kẻ dám lấy quân cờ vua để chơi cờ đam.

Buổi tối tô đậm thêm những bóng đen trong căn phòng,

nhưng Maneck chẳng buồn bật đèn lên. Dưới ánh chiều nhập
nhoạng, những ý nghĩ kì dị về môn cờ vua bỗng mang một màu
sắc đen tối, u ám. Mọi thứ đều nằm trong vòng nguy hiểm, và
thật rối rắm. Cuộc chơi không chút khoan nhượng. Cuộc chém
giết trên bàn cờ cuộc đời đã bỏ lại sau lưng nó những nạn nhân
đầy thương tích. Bố Avinash dính bệnh lao, ba cô em gái của
anh ta đang chờ của hồi môn, dì Dina vật lộn để chống chọi với
đủ mọi bất hạnh, bố suy sụp và vỡ mộng, còn mẹ vờ tin rằng bố
sẽ trở lại là con người mạnh mẽ, tươi vui ngày nào, rằng con họ
sẽ quay về sau một năm học đại học, bắt tay vào đóng chai
Kohlah Cola dưới tầng hầm, và cuộc sống của họ sẽ lại ngập tràn
hi vọng và hạnh phúc, hệt như khoảng thời gian trước khi cậu
bị đưa vào học trường nội trú. Song giả vờ chỉ có tác dụng trong
thế giới tuổi thơ mà thôi, mọi sự sẽ không bao giờ trở lại như cũ
nữa. Cuộc đời dường như thật vô vọng, chẳng còn gì khác ngoài
nỗi đau cho tất cả mọi người…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.