CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 475

“Có lẽ ở ga tàu hỏa còn chỗ ngả lưng đấy.”

Sân ga la liệt ăn mày cùng người lang thang nằm ngủ tạm

qua đêm. Hai bác cháu chọn một góc và dọn qua, lấy một tờ báo
quét bớt bụi đất.

“Ê, coi chừng! Hắt hết vào mặt tao rồi đây này!” Một người

gào lên.

“Xin lỗi chú,” Ishvar nói, và thôi quét quáy. Nỗi nôn nao

muốn bàn tính về buổi bình minh vô gia cư vào sáng hôm sau,
về việc sẽ phải làm gì tiếp theo, dâng lên cồn cào trong hai bác
cháu, nhưng người này lại thầm mong người kia khơi nó lên
trước. “Đói không?” Ông hỏi.

“Không ạ.”

Tuy vậy Ishvar vẫn đi bộ ra quán bán đồ ăn vặt cạnh đường

sắt. Ông mua món trộn cay gồm hành phi, khoai tây, đậu, ớt, và
rau mùi, nhồi trong hai cái bánh bao nhỏ. Trên đường mang nó
về cho Om, chút cảm giác tội lỗi bám riết lấy ông khi len lỏi qua
những ánh mắt đói khát ken dày suốt dọc sân ga. “Bánh bao cay.
Một cho mày, một cho bác.”

Trang tạp chí láng bóng bọc chiếc bánh đã chớm ẩm.

Những đốm mỡ ấm nho nhỏ bắt đầu hiện lên mặt giấy. Om

ăn ngấu nghiến hết ngay, còn Ishvar nhai chầm chậm để có thể
dành cho thằng cháu một miếng cuối. “Bác no rồi, mày ăn nốt
đi.”

Họ thay nhau ra vòi uống nước; hành lý cùng bọc chăn chiếu

cần có người trông. Xong xuôi những việc này, chẳng còn việc gì
để mà khuây lãng nữa. “Có lẽ tối nay Rajaram sẽ có tin tốt,” Om
ướm lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.