CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 510

trong mắt. Cũng có khi cảnh sát tự tay lùa dân ăn mày đến đấy,
rồi háo hức chờ đợi những đề nghị càn quét béo bở.

Xếp hàng trước xe tải, các cư dân vỉa hè được đếm đầu người

và hỏi tên, thông tin này được gã Điều phối viên ghi vào cặp
giấy, cùng giới tính, tuổi, và tình trạng sức khỏe. Một ông lão
vẫn im như thóc, tên lão đã bị khóa kĩ trong đầu, còn chìa rơi
đâu mất rồi. Một gã cảnh sát bèn dang tay tát lão và hỏi lại. Cái
đầu bù xù lệch từ bên nọ sang bên kia theo mỗi cú đánh.

Cánh cùng cảnh với ông lão cố giúp bằng cách kể ra một đống

tên họ vẫn dùng gọi lão. “Bur ! Bevda! Bốn trăm hai!” Gã Điều
phối viên chọn tên Bur , và ghi vào bảng. Trên cột tuổi, y ước
chừng một con số dựa vào diện mạo.

Mấy gã say và bọn hâm hâm lại khó hốt hơn, bọn này nhất

quyết không chịu xê dịch một ly, mồm lại còn bai bải kêu làng
kêu nước, đa phần toàn những câu không đầu không cuối,
khiến toán cảnh sát cười hô hố. Bỗng một gã say vung nắm đấm
tán loạn. “Bọn chó dại!” Gã gào lên. “Con lũ điếm bệnh!” Đám
cảnh sát lập tức tắt cười và xúm lại vung gậy tẩn gã kia; khi gã
ngã lăn ra đất, chúng chuyển sang lấy chân mà đạp.

“Đừng, dừng lại đi!” Tay Điều phối viên van vỉ. “Nhỡ các anh

làm gãy xương hắn, rồi hắn còn làm việc thế nào được nữa?”

“Chú em khỏi lo, mấy thằng này rắn lắm. Chỉ có gậy của bọn

tớ gãy chứ chúng nó chả gãy được đâu.” Gã say đã bất tỉnh nhân
sự được quẳng lên xe tải. Trên vỉa hè, mọi cuộc tranh luận đều
bị đình chỉ bằng những nhát dùi cui nện vào bụng và với những
ca đặc biệt lắm lời, một nhát toác sọ.

“Đấy có phải vết thương kín quái gì đâu!” Gã Điều phối viên

gào lên với Hạ sĩ Kesar. “Máu me be bét thế kia kìa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.