CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 512

được? Cải thiện triển vọng hôn nhân cho đàn con là nghĩa vụ
của lão mà.

Hai người thợ may cùng ông bảo vệ nghe thấy tiếng bước

chân và gậy nện lịch kịch tiến lại gần. Hai hình người không rõ
mặt mũi, y như bóng đen của chúng, nhòm hẳn vào bên trong
lối ra vào. “Ai ở trong đấy thế?”

“Không có gì đâu, xin đừng lo, tôi là bảo vệ đêm và…”

“Câm mồm và bước ra đây mau! Tất cả chúng bay!” Sự kiên

nhẫn của Hạ sĩ Kesar đã tiêu ma vì gã Điều phối viên nọ. Ông
bảo vệ đứng lên khỏi chiếc ghế, bụng nghĩ cứ bỏ cây gậy canh
đêm lại là khôn ngoan hơn cả, và bước lên vỉa hè. “Xin đừng lo,”
ông ta ra hiệu cho hai người thợ may tiến lên phía trước. “Tôi sẽ
giải thích với họ.”

“Nói thật nhá, ngủ trên phố là phạm luật. Thu dọn đồ đạc rồi

lên xe mau.”

“Nhưng thưa ngài cảnh sát, chúng tôi phải ngủ đây chỉ vì

người của ngài đã đem máy móc đến san bằng khu lều lán của
chúng tôi.”

“Gì? Các người ngụ ở một khu lều lán ấy hả? Hai việc sai

không làm thành một việc đúng nhá. Các người có thể bị phạt
vì hai tội đấy.”

“Nhưng thưa ngài cảnh sát,” ông bảo vệ xen vào, “ngài không

thể bắt bọn họ được, họ đâu có ngủ ngoài phố, họ đang ở
trong…”

“Mày có hiểu câm mồm là thế nào không?” Hạ sĩ Kesar nạt.

“Hay mày muốn biết thế nào là ngồi khám? Ngủ ở bất kì chỗ nào
không dành cho ngủ là phạm pháp. Đây là lối ra vào, không phải
chỗ ngủ. Mà ai nói là chúng nó bị bắt? Chính phủ không điên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.