CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 514

Ishvar cố vớt vát một lần chót. “Chúng tôi có công ăn việc

làm thật mà, chúng tôi không xin…”

“Câm ngay.” Hạ sĩ Kesar đang dở con tính thu hoạch của lão

sau trận bắt bớ đêm nay, mà số học lại không phải điểm mạnh
của lão. Mối gián đoạn buộc lão phải tính lại từ đầu.

Hai người thợ may trèo lên thùng xe tải, rồi cửa đuôi xe đóng

sập lại, chốt gài được đóng đâu vào đó. Những người được giao
nhiệm vụ áp tải chuyến hàng ngồi lên xe jeep của cảnh sát. Gã
Điều phối viên chốt lại con số cuối cùng với Hạ sĩ Kesar rồi ngồi
vào ghế bên cạnh người tài xế xe tải.

Chiếc xe tải, mới đó được dùng chở vật liệu xây dựng, vẫn còn

hàng đống đất bám bên trong thùng. Dưới chân, những viên sỏi
còn rớt lại đâm vào kiện hàng người. Những người còn đang
đứng ngã dúi dụi thành một đống khi tay tài xế cài số lùi để
quay xe và trở về theo con đường ông ta vừa đi. Xe jeep của cảnh
sát bám sát phía sau.

Họ đi xuyên qua buổi đêm còn rơi rớt, những ổ gà ổ voi khiến

thân hình họ va đập vào nhau không ngớt. Người ăn mày ngồi
trên cái bệ gỗ là khốn khổ hơn cả, bị hất ngược trở ra mỗi lần lão
lăn vào ai đó. Lão sốt sắng tươi cười với hai người thợ may. “Tôi
vẫn gặp hai chú luôn ở chỗ vỉa hè lão hay ngồi. Hai chú cho tôi
bao nhiêu là xu.”

Ishvar giơ tay lên ra hiệu có-gì-to-tát-đâu. “Sao bác không bỏ

bệ mà ngồi hẳn xuống?” Ông gợi ý, và cùng Om giúp ông lão bỏ
cái bệ dưới mông ra. Những người đứng quanh đó thở phào nhẹ
nhõm. Trơ lì như một bao xi măng, ông lão ôm chặt cái bệ gỗ
vào ngực bằng đôi tay đã mất sạch ngón, rồi tì nó lên phần lòng
cụt lủn, ngồi run rẩy giữa buổi đêm ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.