CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 520

nhiêu phiền toái trên phố xá, rồi đến lượt bọn cảnh sát lại sách
nhiễu tất cả mọi người. Làm vạ lây cả những người làm ăn chân
chỉ hạt bột như bọn tao đây.”

“Lạy bác, không có ăn mày, làm sao mọi người rửa sạch tội lỗi

cho được?”

“Ai thèm quan tâm? Bọn tao còn đang lo tìm đâu ra nước mà

tắm cho sạch đây!”

Cuộc cãi cọ càng lúc càng to tiếng, lão ăn mày rít lên choe

chóe, rồi đến lượt anh chàng đồng nát thét sang sảng vào mặt
lão. Các hành khách khác bắt đầu chia bè kéo cánh. Mấy gã say
tỉnh giấc, há mồm chửi tất cả mọi người. “Đồ đần độn chó chết!
Con lũ lừa điên! Bọn mất dái!”

Cuối cùng, cuộc chấn động khiến người tài xế phải đánh xe

vào lề đường. “Ồn ào thế này bảo tôi lái xe thế quái nào được,”
ông ta ca cẩm. “Đến tai nạn mất thôi.”

Đèn pha xe chiếu sáng một dải mép đường lổn nhổn đá cùng

mấy bụi cỏ lô nhô. Một khoảng nín lặng bao trùm cả xe tải. Bóng
tối hai bên đường sâu thăm thẳm, tịnh không hé lộ chút gì – bên
ngoài lề đường hẹp kia, màn đêm có thể đang che giấu những
núi đồi, những cánh đồng trống trải, một mảnh rừng rậm, hay
những con ác thú quỷ quyệt lắm chứ.

Một gã cảnh sát bước qua luồng sáng đến nạt họ. “Nếu còn

một tiếng ồn nào nữa, chúng mày sẽ bị đánh đòn và vứt ngay
tại đây, trong rừng, thay vì được đưa đến ngôi nhà mới sạch sẽ
đẹp đẽ của chúng mày.”

Chiếc xe tải nay đã im ắng lại tiếp tục chuyển bánh. Người ăn

mày bắt đầu khóc ỉ i. “Ối bác ơi, tôi lại thấy sợ rồi.” Sau một lúc,
ông lão gục xuống trong một giấc ngủ bần thần mệt mỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.