CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 521

Giờ hai người thợ may đã tỉnh hẳn. Ishvar băn khoăn không

biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ không đến chỗ làm vào sáng
mai. “Hàng sẽ lại bị chậm mất. Lần thứ hai trong hai tháng nay.
Cô Dina sẽ làm gì đây?”

“Tìm thợ may mới, và quên phứt bọn ta đi,” Om nói.

“Chứ còn sao nữa?”

Bình minh dần chuyển màn đêm thành màu xám, rồi hồng,

khi xe tải và xe jeep rời đường cao tốc rẽ vào một con đường bụi
bặm và đỗ lại bên ngoài một ngôi làng nhỏ. Cửa đuôi xe mở ra.
Các hành khách được thả cho đi đáp lại tiếng gọi của tự nhiên.
Với một số người, chuyến nghỉ chân đến quá muộn.

Lão ăn mày nghiêng một bên mông để Om ghé chiếc bệ vào

đôn lão lên. Lão tự đẩy mình ra rìa xe và giơ bàn tay quấn băng
vẫy hai tay cảnh sát. Bọn kia quay đi, bật lửa châm thuốc. Hai
người thợ may bèn nhảy khỏi xe và đỡ lão xuống đất, cả hai đều
ngạc nhiên vì người lão nhẹ bẫng.

Đàn ông đi bên mé này đường, đàn bà ngồi xổm mé bên kia;

trẻ con chạy túa đi khắp nơi. Lũ trẻ con bé đói bụng, khóc nhặng
lên. Bố mẹ chúng phải mớm cho con những chuối ủng, cam
hỏng, và các thứ thức ăn thừa thẹo mót được từ tối hôm trước.

Gã Điều phối viên chạy đi cắt đặt việc trà nước. Người bán

hàng nước ở làng dựng một cái bếp tạm gần xe tải, nhóm lửa
đun một xoong đầy nước, sữa, đường, và lá trà. Ai nấy đều dán
mắt vào anh ta vẻ thèm thuồng. Ánh nắng sớm xuyên qua các
tàn cây, chiếu lấp loáng trên mặt chất lỏng. Chỉ sau vài phút, trà
đã sôi và được rót vào những chiếc bát đất nung be bé.

Trong khi đó, tin tức về đám khách lạ nhanh chóng lan khắp

ngôi làng nhỏ, dân làng bèn bu đông bu đỏ xung quanh để xem.
Họ lấy nỗi khoan khoái trong cách các vị khách hớp từng ngụm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.