CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 561

“Xin mời vào,” viên đốc công chào đón gã Điều phối viên, khi

gã mang tới công trường thêm một xe tải mới đầy cư dân vỉa hè.

Gã Điều phối viên cúi chào và bê ra một cái hộp khổng lồ

đựng đầy các loại quả và hạt khô bọc giấy bóng kính. Bù trừ giữa
khoản trả cho Hạ sĩ Kesar và khoản thu được từ viên đốc công, y
kiếm ăn cũng khá; vì thế, các bánh răng cần được bôi trơn cẩn
thận.

Hạt điều, hồ trăn, hạnh nhân, nho khô, mơ khô nom rõ mồn

một qua những ô trống nhỏ trên nắp hộp. “Cái này là để biếu chị
nhà và các cháu,” gã Điều phối viên nói. “Ấy, xin anh nhận lấy,
không,” gã vội đế thêm khi thấy viên đốc công làm hiệu từ chối.
“Món quà mọn này có là gì đâu, chỉ là chút ít để thể hiện lòng
thành thôi.”

Cả giám đốc dự án cũng sung sướng không kém trước sự xuất

hiện của các cư dân vỉa hè mới. Nhờ kế hoạch này, ông ta có thể
mặc sức chi phối bảng lương. Đám lao động không công làm ăn
thiếu hiệu quả ở đâu, chỗ đó đã được bù đắp lại bằng số lượng.
Dự án tưới tiêu đang mở rộng không còn cần phải thuê thêm
công nhân ăn lương phụ trội nữa.

Thực ra, vài người đã bị cho nghỉ việc; và nhóm lao động

công nhật còn trụ lại bắt đầu có cảm giác bị đe dọa. Trong mắt
họ, cơn lũ những hình nhân xương xẩu, rúm ró, đói khát nọ đã
dần dần biến thành đội quân thù địch. Thoạt tiên, đám ăn mày
và dân vạ cư vỉa hè được nhìn nhận bằng ánh mắt thương hại
xen lẫn khoái trá khi họ phải khổ sở vật lộn với những nhiệm vụ
vặt vãnh nhỏ nhoi, nhưng giờ họ lại giống những kẻ xâm lăng,
đến đây để cướp đi công ăn việc làm. Nhóm công nhân ăn lương
bắt đầu trút hận thù xuống đầu họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.