CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 575

“Xin ngài giúp cho, chúng tôi xin đội ơn.”

Ông ta ngắm nghía họ vẻ nghi ngại. “Hai người có tí kinh

nghiệm nào không?”

“Dạ có chứ ạ. Rất nhiều năm kinh nghiệm,” Ishvar nói.

Ông trùm rất lấy làm hồ nghi. “Tôi trông hai người khó có cơ

thành công nổi.”

Om phát khùng. “Tôi có thể chứng minh với ngài, chúng tôi

rất thành công.” Cậu giơ hai ngón út lên như hai cây nến thờ.
“Mấy cái móng tay dài của chúng tôi đã gãy hết vì phải làm việc
nặng, nhưng chúng sẽ mọc trở lại. Chúng tôi được dạy dỗ rất bài
bản, thậm chí chúng tôi còn có thể lấy số đo trực tiếp từ người
khách hàng nữa kia.”

Ông trùm bật cười. “Lấy số đo từ người á?”

“Dĩ nhiên. Chúng tôi là thợ may chuyên nghiệp, chứ không

phải dạng vớ vẩn…”

“Thôi bỏ đi. Tôi tưởng hai người muốn làm ăn mày cho tôi.

Tôi không có nhu cầu tìm thợ may.”

Hi vọng của họ vỡ vụn. “Chúng tôi chẳng làm ăn được gì ở

đây, suốt ngày ốm đau vật vã,” họ van vỉ. “Chẳng lẽ ngài không
mang chúng tôi đi được sao? Chúng tôi xin chịu mọi phí tổn.”
Shankar cũng góp lời nài xin với họ, kêu rằng họ đã đối xử rất tử
tế với lão kể từ giây phút cảnh sát quẳng lão lên xe tải trong cái
đêm kinh hoàng hôm nào, cách đây gần hai tháng.

Ông trùm và gã Điều phối viên rì rầm bàn bạc vụ mua bán.

Gã kia đòi hai trăm rupi cho mỗi thợ may, bởi vì, y nói, y sẽ phải
cho viên đốc công thấy việc thả hai món hàng người được việc
là một món hời: Cái mắt cá chân bị trật của Ishvar chưa đủ đạt
tiêu chuẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.