CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 578

không muốn họ đánh các chú đấy chứ. Đừng lo lắng gì nữa, tay
đốc công sẽ đồng ý thôi, Ông trùm của tôi thần thế lắm.”

Được nâng đỡ bởi lời khích lệ của Shankar, họ lại tìm thấy sức

mạnh để trở lại với viên giám thị. Đến cuối buổi chiều, họ bồn
chồn chờ nghe tiếng hát của người đưa nước. Sự xuất hiện của
ông ta báo hiệu chỉ còn hai giờ làm nữa. Họ uống nước từ bì da
của ông và gắng vượt qua nốt phần còn lại của ngày.

Đến chập tối, khi họ lảo đảo quay về lán, Shankar đã đợi sẵn,

hớn hở vặn vẹo trên cái bệ của lão. “Mọi việc xong hết rồi. Họ sẽ
đưa ta đi vào sáng mai. Nhớ gói ghém chăn chiếu đồ đạc sẵn
sàng, đừng bỏ lỡ chuyến xe. Giờ tôi phải đi chuẩn bị đây.”

Lão đi tìm người thợ máy chuyên trông nom các máy móc

hạng nặng, người này thường cho lão dầu để bôi trơn các bánh
xe. Sỏi sạn và đất cát ở công trường bắt đầu làm chúng quay
chậm dần. Shankar muốn cái bệ lăn phải ở trong trạng thái
hoàn hảo, sẵn sàng cho cuộc trở về với vỉa hè của lão. Lão quay
lại với chiếc lon giữ trước bụng. Om giúp lão bôi trơn bánh xe bị
kẹt.

Sớm tinh mơ hôm sau, một nhân viên bảo vệ lệnh cho

Shankar, hai người thợ may, và những người bị thương tập
trung trước cổng cùng đồ đạc tư trang. Những người không thể
đi nổi được các công nhân trong một tổ làm việc khiêng đi. Họ
làm việc đó trong căm hận, miễn cưỡng mang những kẻ tàn phế
đến với tự do đang gần kề. Tuy nhiên, chính hai người thợ may
mới là tâm điểm của những ánh mắt hằn học.

“Cháu thấy không, Om, bọn ta thật may mắn,” Ishvar nói,

mắt đăm đăm nhìn những hình người bầm dập đang chất đầy
dần trên xe. “Có lẽ bọn ta cũng đã nằm đây, xương cốt gãy nát,
nếu vì sao chiếu mệnh của ta không ở đúng vị trí.” Người dạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.