CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 580

Trong tình cảnh hiện tại của Dina, bất cứ thứ gì có vẻ như

một lời khuyên hơi hơi hợp lý đều được hoan nghênh. Cô tỉa tót
chiếc quần vải ga-ba-đin của cậu bằng vài đường là. Về phần
mình, cô chọn chiếc váy xòe điệu đà nhất, chiếc váy màu xanh
lơ mua từ lễ kỉ niệm ngày cưới lần hai, với lớp váy giả lộng lẫy
tung bay theo từng bước chân đi. Liệu nó có còn vừa không? Cô
tự hỏi. Cô khép cửa phòng lại, thử vào, và sung sướng nhận ra
rằng, chỉ cần hơi hóp bụng vào, cô đã có thể kéo khóa lại. Cô đi
ra phòng ngoài.

“Thêm một chút trang điểm thì sao?”

Bao năm không được dùng đến, cây son lừ đừ nhô đầu lên khi

cô vặn tay cầm. Cô quệt hỏng một đường đầu tiên và làm viền
môi lấm lem, nhưng những kĩ thuật cử động môi sớm quay về
với cô, nào mím nào chu và căng môi, những trò khỉ nom thật
ngớ ngẩn khi người ta soi mặt vào gương.

Phấn má đã đóng cục cứng ngắc, nhưng bên dưới lớp mặt bạc

màu, vẫn còn đủ phấn để dặm hồng đôi má cô. Miếng bông
nhung tròn đã khô nỏ như một vảy da bong. Có lần, Rustom
trêu cô khi cô đang trang điểm, cô bèn trả đũa bằng cách lấy
miếng bông phấn chấm vào mũi anh. Mềm như cánh hồng ấy
nhỉ, anh từng nói.

Nếu hôm nay Nusswan lại lôi chuyện cưới xin ra, cô không

biết mình sẽ làm gì – lật úp bàn của anh ta, có thể lắm. Cô tự
ngắm nghía mình trong gương. Hình ảnh phản chiếu của cô gật
gù hài lòng. Cô hi vọng giả thuyết của Maneck về mối liên hệ
giữa bề ngoài và sự tôn trọng là chính xác.

“Cháu đã xong chưa?” Cô gọi vọng vào phòng cậu.

“Oa! Trông dì đẹp hết chỗ chê.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.