CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 608

nhiều cẩu thả, cho tới khi cô nhìn thấy hai khuôn mặt được lau
rửa cẩn thận và mái tóc ướt nhẹp. Một hơi hít thật sâu khi đứng
gần họ xác nhận mùi thơm sạch sẽ của một cơ thể mới tắm rửa.

Phòng vệ sinh xa hoa ngoài sức tưởng tượng, song hai người

thợ không bao giờ nấn ná lâu. Tắm rửa siêu tốc đã trở thành
thói quen của họ. Trong vài tháng trở lại đây, họ đã mài sắc kĩ
thuật của mình ở các khu vực công cộng, nơi thời gian là yếu tố
tiên quyết. Vòi nước trong con ngõ gần mái hiên nhà lão Nawaz;
chiếc vòi duy nhất ở trung tâm xóm ổ chuột; những toa lét xập
xệ ở khu vệ sinh luôn trong tình trạng quá tải ngoài ga tàu;
đường ống nước chảy nhỏ giọt ở dự án tưới tiêu: tất cả đã giúp
hoàn thiện kĩ năng của họ đến mức mỗi người có thể xong xuôi
chỉ trong ba phút. Họ không bao giờ động đến sợi dây may-so
của Dina, chỉ thích dùng nước lạnh, và nề nếp gọn gàng của họ
khiến căn phòng luôn ngăn nắp.

Nhưng ý nghĩ cơ thể của họ hiện diện trong phòng vệ sinh

nhà mình vẫn làm Dina có cảm giác không thoải mái. Cô luôn
cảnh giác, sẵn sàng bắt quả tang nếu tìm ra bằng chứng cho
thấy xà phòng hoặc khăn của mình bị sờ đến. Nếu họ định ở lại
đây vài ngày, mọi thứ phải theo luật lệ của cô, vòng kiểm soát sẽ
không được nới lỏng một li nào.

Thứ cô dị ứng nhất là nghi thức buổi sáng của Ishvar: ông

thường xọc tay vào họng để mửa. Quy trình nói trên đi kèm một
tiếng rú dài, thứ tiếng cô thường nghe phát ra từ những căn hộ
khác, nhưng chưa bao giờ ở cự li gần như thế. Nó khiến cô sởn
gai ốc.

“Trời đất, anh làm tôi sợ chết khiếp,” cô nói, khi tràng khạc và

nhổ đã chấm dứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.