CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 609

Ông cười xòa. “Tốt cho dạ dày lắm đấy. Tống khứ hết nước

mật thiu thừa.”

“Dào ôi, bác cứ coi chừng đấy,” Om nói, hùa theo Dina. “Nghe

tiếng cứ như cả buồng gan bác cũng sắp đổ ra theo nước mật
ấy.” Cậu chưa bao giờ chấp nhận thói quen này của ông bác;
Ishvar đã từng cố dạy thằng cháu về những tác dụng trị liệu của
phương pháp này nhưng phải thôi khi vấp phải thái độ thiếu
hợp tác.

“Cái chú cần là một người thợ sửa ống nước,” Maneck nói. “Để

lắp một cái vòi nhỏ bên sườn. Rồi sau đó chú chỉ cần vặn vòi là
xả được nước mật thừa ra rồi.” Cứ mỗi lần Ishvar mở miệng tru,
cậu và Om lại đồng thanh sủa một tràng dài phụ họa.

Sau vài ngày bị cả hai châm chọc, Ishvar đành điều chỉnh thói

quen của mình. Những tràng tru dài được kiềm chế bớt, và
ngón tay ông không còn dám khám phá thực quản ở những
tầng sâu táo bạo như xưa nữa.

Om hít hà da Maneck. “Mùi của cậu thơm hơn tớ. Chắc tại xà

phòng cậu dùng.”

“Tớ dùng cả phấn bột nữa.”

“Cho tớ xem với.”

Maneck đem hộp phấn cất trong phòng ra.

“Thế cậu xoa vào đâu? Khắp người à?”

“Tớ chỉ rắc một ít vào lòng bàn tay rồi xoa vào nách và ngực

thôi.”

Đến ngày trả công sau đó, Om mua một bánh xà phòng

Cinthol và một hộp bột tan Lakmé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.