CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 648

phận của mình, rằng lão đâu có thích thú gì việc này hơn những
người thuê nhà.

“Nếu ông không thích thì đừng làm. Đằng nào ở tuổi này, ông

cũng đâu cần làm việc nữa. Lũ con cái khắc chăm lo cho ông.”

“Tôi phải làm việc, tôi chỉ có một thân một mình thôi,” lão

nói đúng lúc cánh cửa đóng sập lại.

Vị ngọt của chiến thắng tan biến. Cô đứng chờ, nghe thấy

tiếng lão thở hổn hển ngoài cửa, cố lấy lại hơi rồi mới có thể đi
tiếp được. Chỉ trong khoảnh khắc những lời ngắn ngủi của lão
vang lên, cuộc đời cô độc của chính cô, những năm tháng sóng
gió bỗng ùa về, nhắc nhở cô rằng niềm hạnh phúc mới được
khai phá trong vài tháng vừa qua thật mới mẻ và mong manh
biết bao.

Ở phòng trong, Ishvar đã bình tĩnh trở lại sau cái tin hôn phối

bất ngờ. Hai cậu trai lăn ra cười như nắc nẻ, thay nhau trêu chọc
bộ mặt ông khi nãy. “Bác suốt ngày đòi lấy vợ cho cháu đi,” Om
nói. “Giờ bác đã có vợ trước rồi nhá.”

“Thật là một sáng kiến tuyệt cú, dì ạ. Dì có chuẩn bị sẵn từ

trước không vậy?”

“Thôi quên đi, cháu nên chuẩn bị cho kì thi thì hơn.” Trường

đại học cho nghỉ lễ Divali tận ba tuần, nên Dina khuyến khích
Maneck thử sắm vai du khách. “Suốt thời gian qua cháu toàn đi
từ nhà đến lớp, rồi lại từ lớp về nhà. Nhưng thành phố này có
nhiều chỗ đẹp lắm. Bảo tàng và thủy cung và các hang động
chạm khắc sẽ làm cháu mê mẩn cho mà xem. Cả Vườn Victoria
lẫn Vườn Treo đều đáng tham quan lắm, cứ tin dì.”

“Nhưng cháu đã xem hết rồi còn đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.