CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 661

Om thò mặt ra với một nụ cười ngớ ngẩn, xem ra đã sẵn sàng

đón nhận những câu chọc ngoáy về con chuột trong đũng quần
của cậu. Jeevan tát bôm bốp vào đầu cậu. “Thằng ngu chết tiệt!
Suýt nữa làm anh mày ăn bùn rồi! Sao lại có tiếng động thế?”

“Xin lỗi, em bị trượt chân.”

“Trượt chân! Mày làm trò bậy bạ gì mà đến nỗi bị trượt chân?

Cút ngay, cả hai đứa chúng mày! Tao không muốn thấy mặt
chúng mày ở cửa hiệu này một lần nào nữa.”

Maneck cố vỗ về Jeevan bằng cách chìa ra hai rupi cho lượt

xem trộm của Om, nhưng cử chỉ đó chỉ khiến anh ta thêm điên
tiết. Anh ta vung tay lên làm như sắp chuẩn bị đánh cậu. “Giữ
lấy tiền của mày! Và giữ thằng khốn rắc rối này tránh xa cửa
hiệu của tao ra!” Anh ta đẩy hai người ra khỏi cửa và xuống bậc
cấp.

Cả hai nguôi ngoai dần khi họ bước trên con ngõ dẫn lên

đường cái. Một con quạ đậu trên bậu cửa sổ kêu quang quác. Tác
dụng lay tỉnh do cơn thịnh nộ của Jeevan tạo ra càng đậm thêm
nhờ ánh đèn chờn vờn giữa bóng đêm. Đèn đường bắt đầu le lói
những đốm vàng ngập ngừng, báo hiệu sự xuất hiện của quầng
sáng chói lòa. Thứ gì đó lao vụt qua trước mặt họ và biến vào
một con hẻm.

“Trông kìa,” Maneck nói. “Con chuột của quý cô chạy mất

rồi.” Họ thoáng trông thấy một vệt da hồng bên dưới bộ lông
nhung nhúc bệnh tật của con vật họ gặm nhấm, loang lổ và lở
loét.

“Nó đang tìm hiệu May cao cấp đấy,” Om nói. “Định đặt bộ

cánh mới.” Cả hai cười phá lên. Con chuột biến mất trong những
hốc hõm tối om của con hẻm, nơi một rãnh nước đang lóc bóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.