CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 693

“Phải,” Ông trùm nói. “Cả cảnh sát cũng sửng sốt không kém.

Họ đã nhận được vài đơn trình báo, là các loại đuôi sam và tóc
bím dài đang biến mất một cách rất bí ẩn. Đàn bà con gái ra chợ,
mua đồ, về nhà, soi gương và phát hiện ra tóc mình đã biến đâu
mất. Nhưng chưa bao giờ xảy ra chuyện gì như thế này, chưa
từng có ai bị giết hoặc bị thương. Thế nên các thanh tra rất quan
tâm đến vụ hai người ăn mày của tôi. Họ cũng thích đổi món.
Họ gọi đây là Vụ án Kẻ sát nhân đói tóc.”

Ông mở chiếc va li vẫn được buộc chặt vào cổ tay và lấy ra

một cuộn tiền dày bự. Sợi dây xích đưa đi đưa lại theo nhịp đếm
tiền của tay ông. “Quay lại công việc, đây là số tiền để bù đắp
thiệt hại cho mấy người. Mấy người có thể bắt đầu làm việc trở
lại rồi.”

Ishvar nhường trách nhiệm nhận lấy món tiền cho Dina; tay

ông đang run bần bật.

Giữ chặt hai ngàn rupi trong tay, cô vẫn không thể tin nổi

Ông trùm ăn mày đã đánh bại lão chủ nhà. “Ý ông là chúng tôi
có thể ở lại ư? Có an toàn thật không?”

“Dĩ nhiên mấy người có thể ở lại. Tôi đã bảo sẽ không có vấn

đề gì mà lại. Mấy thằng đấy chọc nhầm ổ rồi.”

Hai người thợ may vội vã gật đầu để chuyển lòng tin của

mình sang Dina. “Còn một chuyện nữa,” Ishvar nói. “Nhỡ lão
chủ nhà phái mấy tay đầu gấu khác đến đây thì sao?”

“Chừng nào hai người còn đóng tiền cho tôi, lão chủ nhà sẽ

không tìm được thằng nào dám đến đây đâu. Tôi đảm bảo.”

“Thế đến khi chúng tôi đã đóng hết tiền rồi thì sao?”

“Khi ấy thì tùy hai người. Hợp đồng của chúng ta lúc nào

cũng có thể được gia hạn. Tôi sẽ tính rẻ cho hai người, hai người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.