CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 704

Bầy mèo con gắng sức đứng dậy, và cô cảm thấy mình chưa

bao giờ nhìn thấy thứ gì yếu đuối nhường ấy. “Không biết có
phải nó đẻ con ngay ở đây không.”

Cậu lắc đầu. “Cháu trông thì có vẻ như chúng cũng được vài

ngày tuổi rồi. Có lẽ nó đã tha con vào đây trong đêm.”

“Tại sao nó lại làm thế nhỉ. Ôi, trông chúng dễ thương quá.”

“Thế dì còn muốn giết chúng để làm dây đàn vi-ô-lông nữa

không?”

Cô nghiêm mặt nhìn cậu. Nhưng khi cậu nhẹ nhàng vuốt ve

chúng, cô kéo giật cậu lại. “Đừng động vào. Làm sao cháu biết
chúng có những vi khuẩn gì?”

“Chúng chỉ là mèo con thôi mà.”

“Thì sao? Chúng vẫn có thể chứa mầm bệnh như thường.” Cô

trải một tờ báo cũ ra và nắm lấy phần chính giữa.

“Dì làm gì vậy?” Cậu hoảng hốt hỏi.

“Bảo vệ tay dì. Dì sẽ đặt cả ba con ngay bên ngoài cửa sổ, ở chỗ

con mẹ có thể trông thấy.”

“Dì không làm thế được đâu!” Cậu lý luận là nếu con mẹ đã bỏ

đàn con thì chúng sẽ chết đói. Đó là chưa kể có khi bọn quạ và
chuột tìm ra chúng trước, mổ lòi những cặp mắt tí xíu, xé toạc
cơ thể bé bỏng, moi sạch ruột gan phổi phèo, và nhai rau ráu
những đốt xương mỏng mảnh.

“Không cần phải tả kĩ đến thế đâu,” cô nói. Đàn mèo con tiếp

tục meo meo thảm thiết như để họa theo thảm kịch mà cậu vẽ
ra. “Cháu muốn làm gì?”

“Cho chúng ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.