CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 706

Con mẹ chọn chỗ đắc địa thật, cô nghĩ, cái hốc đủ sâu để giữ đàn
con khỏi trèo ra ngoài và đi lung tung.

Sáng đó mọi người đều không làm được gì mấy. Maneck kêu

cậu không có tiết nào đến tận trưa. “Tiện nhỉ,” Dina nhận xét,
còn cậu tiếp tục canh ở cửa bếp và báo về những tin tức nóng
hổi nhất. Hai người thợ may liên tục ngừng máy để nghe tình
hình bọn mèo con.

Thời gian trôi qua, tiếng kêu của chúng càng lúc to hơn, át cả

tiếng hai chiếc Singer. “Sao bọn nó kêu nhiều thế nhỉ,” Om nói.
“Chắc đói đấy.”

“Cũng giống bọn trẻ sơ sinh thôi,” Maneck nói. “Chúng phải

được cho ăn liên tục.” Cậu liếc mắt sang Dina. Cậu biết những
âm thanh ỉ eo đã bắt đầu làm cô bồn chồn. Cô bỗng hỏi bâng
quơ, rằng không biết những con vật bé nhỏ đến thế có uống
được sữa bò không nhỉ.

“Có,” cậu trả lời ngay tắp lự. “Nhưng phải pha loãng với nước,

kẻo đặc quá. Mấy ngày nữa là chúng còn có thể ăn vụn bánh mì
nhúng sữa. Hồi ở nhà, bố cháu toàn cho bọn chó con mèo con ăn
mấy thứ đấy.”

Trong một tiếng sau đó, cô kiên quyết không chịu đầu hàng,

gồng mình chống cự những lời van nài từ dưới bếp vọng lên. Và
rồi, “Ôi trời, thật hết chịu nổi,” cô nói. “Xin mời, ngài Mac, ngài
là chuyên gia mà.”

Họ hâm nóng hỗn hợp sữa và nước rồi đổ vào một chiếc đĩa

nhôm. Lũ mèo con đang bò lổm ngổm được nhấc ra khỏi hốc
bếp than và thả xuống một tờ báo trải trên sàn. “Cho tớ chuyển
bọn nó với,” Om đòi, Maneck cho cậu nhấc con cuối cùng.

Ba con vật rúm ró đứng trên tờ giấy, toàn thân không ngớt

run lên bần bật. Dần dần, mùi sữa kéo chúng lại, và chúng liếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.