CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 718

“Sau khi mọi sự đã được lo chu tất, tôi đến gặp Shankar,” Ông

trùm thở dài. “Dĩ nhiên, tôi không nhắc đến tin chính ngay, vì
trước hết tôi muốn được yên tĩnh nghiền ngẫm những gì Mũi
Thính đã tiết lộ cho tôi.”

Ông hỏi Shankar tình hình làm ăn thế nào, chiếc bệ lăn làm

việc có tốt không, bánh xe có cần tra dầu không – toàn những
câu chuyện phiếm thường thấy trong các phiên tuần tra.
Shankar kêu ca là tiền bố thí ở cái khu toàn bọn bủn xỉn này
càng lúc càng khan tệ, rằng dân tình thật xấu tính. Ông trùm
quỳ xuống bên cạnh lão và đặt một tay lên vai lão. Ông nói đó là
vấn đề ở khắp mọi nơi – đây là một cuộc khủng hoảng thực sự
về nhân tính, và cần có một cuộc cách mạng trong tim mỗi
người. Nhưng ông sẽ xem xét, có lẽ sẽ kiếm cho lão một địa
điểm mới. Ông vỗ vai Shankar và dặn lão chớ nên lo lắng, rồi
luồn tay xuống dưới cổ áo để sờ nắn cái bướu trên cổ lão.

“Và ở đó, dưới những đầu ngón tay của tôi, là đốt xương sống

của bố tôi. Một cục u to y như thế. Tay tôi run lên vì xúc động.
Toàn thân tôi lẩy bẩy vì phấn khích, tôi hầu như không đứng
vững nổi khi gối đang quỳ xuống. Kia, chính em trai tôi, đang
đứng ngay trước mặt tôi, và cũng là bố tôi, hiển hiện trong dải
xương sống nọ. Tôi chỉ biết cố ngăn mình khỏi ôm chầm lấy
Shankar, siết chặt nó vào ngực mình, và thú nhận tất cả.”

Với một nỗ lực siêu phàm, ông đã kiềm chế được bản thân.

Một sự tiết lộ hấp tấp có thể sẽ gây ra những nỗi đau khôn xiết.
Trước hết, ông phải quyết định đâu là phương án tốt nhất cho
Shankar. Mang em trai về nhà, nuôi chú ta trong an nhàn êm
ấm cho đến hết phần đời còn lại, và cùng sống hạnh phúc bên
nhau chăng, nghe cũng hay ho đấy. Những giấc mơ kiểu đấy rẻ
tiền lắm, ai mà chả từng ấp ủ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.