CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 766

này, hôm ấy chúng ta làm chả đỗ chay và bắt đầu nấu ăn cùng
nhau. Và đừng quên ô vải nhiễu gioóc-giét này, đó là lúc Ông
trùm ăn mày cứu chúng ta khỏi tay bọn đầu gấu của lão chủ
nhà.”

Ông bước lùi lại, cảm thấy tự hài lòng với chính mình, như

thể ông vừa làm sáng tỏ một định lý phức tạp. “Thế nên, đấy
chính là quy tắc cần ghi nhớ, cả tấm chăn quan trọng hơn nhiều
so với bất kì ô vải đơn lẻ nào.”

“Hay, hay!” Hai cậu trai đồng thanh reo lên cùng một tràng

vỗ tay.

“Câu nói thông thái thật,” Dina nói.

“Nhưng đấy là triết học hay ‘làm bộ học’ thế bác?” Ishvar bèn

vò đầu thằng cháu để trả đũa.

“Giời ạ, thôi, cháu còn phải giữ gìn bộ mã cho đám cưới nữa

chứ.” Om lôi cây lược ra và rẽ ngôi, chải tóc cho bồng bềnh trở
lại.

“Mẹ cháu từng nhặt nhạnh các mẩu dây vụn và nhồi thành

một quả bóng,” Maneck nói. “Hồi cháu còn bé, hai mẹ con hay
chơi một trò, ấy là moi ruột bóng ra và cố nhớ xem mỗi mẩu dây
có xuất xứ từ đâu.”

“Ta hãy thử trò chơi đó với tấm chăn này xem,” Om rủ. Cậu và

Maneck tìm đến mảnh vải cũ nhất và rà qua từng mảnh theo
trình tự thời gian, tái dựng chuỗi tai ương và chiến thắng của
họ, cho đến khi đi tới góc chăn chưa hoàn thành.

“Ta bị tắc ở góc thiếu này rồi,” Om nói. “Cùng đường rồi.”

“Hai đứa sẽ phải đợi thôi,” Dina nói. “Tất cả còn tùy thuộc vào

việc chúng ta được nhận loại vải nào cho lô hàng tiếp theo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.