CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 788

trò căn cốt nhất là địa điểm, địa điểm, và địa điểm. Ngay lúc này
đây, nếu tôi chuyển đám ăn mày kia từ Vishram đến một ngôi
đền lớn hoặc một địa chỉ hành hương, tiền của sẽ đổ về như
nước cho mà xem.”

Thi thể Shankar nằm trên một chiếc kiệu đan bằng tre tươi

đặt phía ngoài cửa hậu Vishram, ngay cạnh gian kho chứa bát
đĩa, dao nĩa, bếp dự phòng, và dầu hỏa. Ông trùm giải thích là
khuôn mặt không được để lộ ra cho người đến viếng nhìn vì
cảnh tượng đó vượt quá sức chịu đựng. Một tấm vải che phủ cái
thây nát bấy, và trên tấm vải đó là một lớp hoa tươi, gồm hoa
hồng và hoa huệ.

Mắt trân trân nhìn chiếc kiệu, Maneck tự hỏi không biết có

phải bố mẹ Avinash đã bắt đầu lễ đưa tang cho anh ta từ nhà
xác hay không. Hay người ta cho phép đưa xác về nhà làm lễ
cúng? Có lẽ tùy thuộc vào tình trạng phân hủy, và thời gian xác
có thể giữ được trong nhiệt độ phòng. Trong thế giới không
được làm lạnh. Nơi tất cả đều có kết cục đen tối.

“Hotel đồ chay Vishram thật tử tế vì đã cho Shankar nằm đây

trước khi lễ tang bắt đầu,” Dina khen.

“Tử tế quái gì. Tôi đấm mõm thằng bếp với thằng bồi khẳm

lắm.” Ông trùm nghển cổ lên để ngó qua cửa sổ, và vẫy tay với
bốn người đàn ông vừa tới. “Tốt rồi, chúng ta có thể bắt đầu
được rồi.”

Bốn người đàn ông nọ là cửu vạn ngoài ga tàu hỏa được thuê

để khiêng kiệu. “Tôi chẳng còn cách nào khác,” ông phân bua
bằng giọng khổ sở. “Tôi là người thân thích duy nhất. Dĩ nhiên
thỉnh thoảng tôi sẽ khiêng em trai tôi, để tỏ lòng kính trọng với
nó, nhưng tôi không thể cho phép bất cứ ăn mày nào của mình
làm việc đó. Họ không đủ khỏe. Cả cỗ kiệu sẽ đổ mất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.