CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 809

chúng ta ấy. Sao hai đứa có thể quên được nhỉ? Đấy là lý do
khiến hai đứa phải ra đi còn gì.”

Ông kể cho họ nghe về những khách hàng tin cậy đã lần lượt

bỏ rơi Hiệu may Muza ar, bao gồm cả những người là con cháu
của những khách quen từ trước. “Lòng trung thành của hai thế
hệ đã tan biến như sương khói trong một ngày gió, trước những
lời hứa hẹn về giá cả rẻ mạt. Tiền quả là một loài quỷ dữ ghê
gớm. Cũng may là nhân lúc có dịp, hai đứa đã ra đi, ở đây chẳng
còn tí tương lai nào cả.”

Chỉ ít phút sau, Om đã lôi ra một lý do khác, luôn luôn không

được đả động đến, đã dẫn tới cuộc tháo chạy của hai bác cháu
lên thành phố. “Thế còn thằng chúa đất Dharamsi thì sao? Ông
chưa nói gì đến hắn cả. Thằng chó má đấy còn sống không?”

“Tỉnh đã giao cho hắn làm giám đốc Trung tâm kế hoạch hóa

gia đình.”

“Hắn dùng phương pháp gì? Hắn có giết trẻ con để kiểm soát

dân số không?”

Bác cậu và ông trẻ Ashraf liếc nhìn nhau đầy bất an.

“Cháu nghĩ cộng đồng chúng ta nên hợp sức lại với nhau và

giết chết con chó đấy.”

“Đừng nói nhăng nói cuội nữa, Omprakash,” Ishvar cảnh cáo.

Cơn thịnh nộ bất hạnh ngày xưa của cháu ông dường như đang
nhăm nhe quay về, khiến ông lo lắng vô cùng.

Ashraf bèn cầm lấy tay Om. “Cháu à, con quỷ dữ đó quá

quyền thế. Từ hồi Tình trạng khẩn cấp bắt đầu, tầm ảnh hưởng
của hắn đã lan rộng từ làng hắn lên đến tận đây. Giờ hắn đã là
nhân vật quan trọng trong Đảng Quốc Đại, người ta nói hắn sẽ
lên chức bộ trưởng trong cuộc bầu cử sắp tới – nếu chính phủ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.