CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 833

Đứa bé thôi khóc. Hai bác cháu liếc nhìn nhau đắc thắng.

Nhưng ít phút sau, nước mắt đã chảy dài trên má Ishvar. Om
quay đi. Cậu chẳng cần hỏi nguyên do.

Bị cản trở vì dụng cụ trục trặc, các bác sĩ làm việc rất chậm

chạp trong suốt buổi chiều, và Hội chợ triệt sản kéo dài tận qua
thời điểm đóng cửa lúc sáu giờ tối. Chiếc nồi hấp thứ hai rồi
cũng bị hỏng nốt.

Đến khoảng bảy giờ, một vị chức sắc cao cấp từ Trung tâm kế

hoạch hóa gia đình tới cùng trợ lý riêng.

Đám cảnh sát đổi chân và đứng thẳng hơn lên trong thời gian

trại bị thanh tra. Vị chức sắc nọ tỏ ý không hài lòng trước số
bệnh nhân vẫn còn ngồi trên xe. Đoạn ông ta bước đến chỗ các
bác sĩ đang đứng cạnh bếp ga, chờ mẻ nước mới sôi, và quyết
định lên lớp họ một trận.

“Đừng phí thời giờ nữa,” ông ta nói khi họ cất lời chào. “Các

người chả còn tí ý thức trách nhiệm nào nữa à? Còn hàng chục
ca phẫu thuật nữa phải làm. Việc pha trà cứ để cho một thằng
đầy tớ làm là được.”

“Chúng tôi có pha trà đâu. Nước này là để rửa dụng cụ đấy ạ.

Máy bị hỏng rồi.”

“Dụng cụ như thế là sạch rồi. Các người muốn đun nước

trong bao lâu nữa đây? Trong Hội chợ triệt sản, hiệu quả là vấn
đề tối quan trọng, cần phải đạt được mục tiêu trong giới hạn
ngân sách. Ai sẽ chi tiền cho ngần ấy bình ga đây?” Ông ta đe
rằng họ sẽ bị tố lên cấp trên vì tội thiếu hợp tác, thế là hết thăng
tiến, lương bổng cũng sẽ bị đóng băng.

Các bác sĩ đành tiếp tục làm việc với những dụng cụ mới

được khử trùng qua loa. Họ biết nhiều đồng nghiệp khác mà sự
nghiệp đã gặp phải vận hạn tương tự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.