CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 881

một cơn đại dịch đầu gấu trong bối cảnh loạn lạc của thời đại
chúng ta. Nói cho cùng, đây là một Đế Chế Đầu Gấu. Thế nên ai
có thể trách cô được vì đã chọn con đường đó? Có kẻ nào lại
muốn bước vào Ngôi Đền Công Lý nhơ nhớp, nơi Công Lý nằm
phơi thây, bị chém giết bởi chính tay các hộ vệ của nó? Và nay
những tên sát nhân ấy lại dám phỉ báng công cuộc thiêng liêng
ấy, đem bán những thứ của nhái theo phẩm chất chí công vô tư
của Công Lý cho kẻ trả giá cao nhất.”

Dina bắt đầu ước sao ngài Valmik ngừng nói năng theo cái lối

khoa trương này. Lúc đầu nghe thế cũng thú vị, nhưng chẳng
mấy chốc nó đã trở thành vô cùng mệt mỏi. Mọi người thích
diễn thuyết thật, cô nghĩ. Bệnh phóng đại và ngoa ngôn đã lây
lan ra khắp đất nước, từ các bộ trưởng cho tới luật sư, người thu
tiền nhà đến người thu mua tóc.

“Vậy ông bảo là không còn hi vọng nữa ư?” Cô ngắt lời ông.

“Luôn luôn có hi vọng – hi vọng đủ để đối trọng lại nỗi tuyệt

vọng của chúng ta. Nếu không, chúng ta sẽ lạc lối mất.”

Ông ta lấy từ trong cặp ra một cuốn sổ, đoạn âu yếm chọn

một chiếc bút từ cái túi được sắp xếp quy củ, và bắt đầu ghi
chép. “Có lẽ bóng ma của Công Lý vẫn còn lảng vảng đâu đây,
sẵn lòng giúp chúng ta. Nếu một vị quan tòa tử tế nghe kiến
nghị của chúng ta và phê chuẩn lệnh cấm, cô sẽ được an toàn
cho đến khi vụ án được xét xử. Tên của cô?”

“Dalal. Dina Dalal. Nhưng ông tính thù lao bao nhiêu?”

“Bất cứ mức nào cô có thể trả được. Chúng ta sẽ lo chuyện đó

sau.” Ông ta ghi tháu tên của chủ nhà và địa chỉ công ty, và
những chi tiết liên quan đến lịch sử vụ án. “Lời khuyên tôi dành
cho cô là, đừng bỏ căn hộ trong cảnh không người ở. Sở hữu
chiếm đến chín phần mười luật pháp. Còn bọn đầu gấu về cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.