CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 889

“Thời gian đã hết rồi,” gã đầu hói nói. “Với tư cách là đại diện

của chủ nhà, chúng tôi không thể cho phép bất cứ thủ đoạn trì
hoãn nào hết.”

Hạ sĩ Kesar quay sang Dina. “Cô đừng lo, thưa cô, đồ đạc của

cô sẽ được an toàn. Tôi sẽ đảm bảo họ làm ăn thật cẩn thận.
Thuộc cấp của tôi sẽ giám sát. Nếu cô muốn, tôi có thể sai anh ta
đi thuê một chiếc xe tải cho cô.”

Cô lấy chiếc chìa khóa trong túi và mở khóa cửa. Đám đầu

gấu định lao bổ vào, làm như cánh cửa có thể đóng sập trở lại,
nhưng đã bị chặn đứng bởi cánh tay của hạ sĩ Kesar. Như một
viên cảnh sát giao thông, lão giơ tay lên cản hai gã kia.

“Thưa cô, mời cô đi trước,” lão cúi người, đoạn theo gót cô.

Những thứ đầu tiên họ nhìn thấy là mấy chiếc thùng các

tông xếp chồng lên nhau xếp trong một góc hành lang. Hai gã
đầu gấu bắt tay vào bê chúng ra ngoài.

“Đấy không phải hộp của tôi, tôi không muốn giữ chúng,”

Dina quát, trút hết giận dữ vào những kẻ vắng mặt – họ đã bỏ
rơi cô, họ đã để mặc cô một thân một mình đối mặt với chuyện
này.

“Không phải của cô à? Tốt, nếu vậy chúng tôi sẽ lấy chỗ hộp

này.”

Cô cất hết quần áo cùng các vật dụng linh tinh vào các ngăn

kéo và tủ giả, cố gắng đi trước hai gã đầu gấu vài bước trong khi
chúng bắt tay vào khiêng đồ đạc ra đường. Hạ sĩ Kesar sắm nắm
chạy quanh cô, sốt sắng muốn giúp đỡ. “Cô đã quyết định sẽ
chuyển đồ đi đâu chưa?”

“Tôi sẽ ra Vishram và gọi điện cho anh trai tôi. Ông ấy sẽ phái

xe tải của công ty ông ấy đến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.