CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 891

Hai gã kia đã gần xong việc khi cô quay về căn hộ. Xoong và

chảo và bếp nấu trong bếp là những món cuối cùng phải mang
ra ngoài. Viên cảnh sát đứng canh toàn bộ số của nả trên vỉa hè.
Ruột gan hộ gia đình của cô khi được chất thành một đống như
thế này, trông có vẻ chẳng nhiều nhặn gì, cô bỗng nghĩ, dường
như không làm sao lấp đầy ba căn phòng, hay hai mươi mốt
năm cuộc đời cô đã trôi qua giữa chúng.

Hạ sĩ Kesar rất mừng vì cô đã có người cứu giúp. “Cô may

mắn lắm đấy, thưa cô, ít nhất cô còn có một chỗ để đi. Ngày nào
tôi cũng phải chứng kiến những người cùng đường phải lấy vỉa
hè làm nhà. Cứ thế nằm vật ra đất trong kiệt quệ, hoang mang, ê
chề. Đáng kinh ngạc là họ học cách sử dụng bìa các tông và
nhựa và báo nhanh ghê lắm.”

Lão đề nghị Dina kiểm tra các phòng ốc trước khi chuyển giao

quyền giám hộ căn hộ. “Cô có chắc cô không muốn giữ mấy
món ở ngoài hành lang không?” Lão thì thào.

“Đấy không phải đồ của tôi – toàn rác, đối với tôi thì chỉ là

vậy.”

“Cô biết đấy, thưa cô, bất cứ thứ gì bị bỏ lại đây sẽ tự động

biến thành tài sản của chủ nhà.”

“Chính là bọn này chứ ai,” hai gã đầu gấu nói, đoạn vồ lấy

mấy chiếc hộp. Chúng đóng cánh cửa trước lại và móc một cái
khóa mới vào chốt khóa. Hạ sĩ Kesar hoàn tất thủ tục; các văn
bản in rô-nê-ô được kí thành ba bản.

Xong xuôi, hai gã đầu gấu chuyển hướng chú ý sang đống

hộp, háo hức muốn kiểm tra phần thưởng bất ngờ dành cho
mình. “Khoan đã,” gã hói nói, tay cầm lên một nắm đuôi sam.
“Thứ rác rưởi gì thế này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.