CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 905

Đoàn xe đi qua, và giọng người tài xế trở lại bình thường. “Đội

quân tinh nhuệ nhất của chúng ta, BSF

[52]

. Phòng tuyến đầu

tiên giúp cản bước bọn xâm lược ngoại bang. Thế mà nay họ lại
phải bảo vệ đường biên giới ngay trong các thành phố của
chúng ta. Thật là một nỗi nhục nhã cho toàn đất nước.”

“Nhưng tại sao lại chỉ nhằm vào người Sikh?”

“Sao kia?”

“Anh chả nói chỉ có mỗi người Sikh bị tấn công là gì.”

Người tài xế trợn mắt nhìn vào gương chiếu hậu, vẻ kinh

ngạc. Lẽ nào vị khách này đang giả ngu? Anh ta kết luận là câu
hỏi vừa rồi thực sự đã phát ra một cách thành thật. “Mọi chuyện
bắt đầu khi thủ tướng bị giết ba ngày trước đây. Bà ta bị bắn bởi
chính các vệ sĩ người Sikh của mình. Vì vậy vụ này được coi như
một cuộc báo thù.”

Đoạn anh ta quay lại và nhìn thẳng vào Maneck. “Anh ở đâu

vậy chứ, anh không nghe được tin tức gì về những chuyện đã
xảy ra sao?”

“Tôi biết về vụ ám sát, nhưng cuộc bạo loạn thì không.” Anh

săm soi những vết nứt trên chiếc ghế bọc vinyl trước mặt mình
và cái cổ áo cũ sờn của người tài xế ló ra phía trên lưng ghế.
Những đầu mụn nhỏ, vẫn chưa chín, nổi lên trên cổ người đàn
ông nọ. “Tôi còn bận túi bụi lo tìm cách quay về cho kịp đám
tang bố tôi.”

“Phải,” người tài xế đáp bằng giọng cảm thông. “Chắc phải

khó khăn cho anh lắm.” Anh ta bẻ tay lái để tránh một con chó
trên đường, một con chó lai lông vàng, ghẻ lở và gầy còm.

Maneck quay lại nhìn qua cửa kính phía sau xe để xem con

vật có chạy kịp đến nơi an toàn không. Một chiếc xe tải đi sau họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.