CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 909

“Thì sao?”

“Anh chưa đoán ra sao? Tôi là một người Sikh – hai ngày trước

đây tôi đã phải cạo râu cắt tóc. Nhưng tôi vẫn đeo kara

[53]

.” Anh

ta giơ bàn tay lên, phô ra chiếc vòng sắt quanh cổ tay mình.

Maneck ngắm kĩ khuôn mặt người tài xế, và đột nhiên bằng

chứng trở nên rõ ràng: làn da của anh ta, vốn không quen với
lưỡi dao cạo, đã bị xước xát ở vài chỗ. Thốt nhiên, tất cả những
tình tiết được kể lại bằng lời của người đàn ông nọ – về những
vụ cắt xẻo và đánh đập và chặt đầu, vô vàn cách thức mà đám
bạo loạn đã dùng để bẻ xương, mổ thịt và rút máu – hết thảy
những điều Maneck đã lắng nghe bằng một thái độ dửng dưng
nay đã nhuốm đẫm một màu hiện thực nghiệt ngã trong những
vệt cắt lẹm của lưỡi dao cạo. Những chấm đỏ đã keo lại trên cằm
và hàm đã có thể biến thành những dòng sông máu, ấn tượng
chúng tạo ra thật dữ dội khi điểm trên làn da mới cạo tái nhợt.

Maneck bỗng thấy buồn nôn, mặt anh lạnh toát và ướt đẫm

mồ hôi. “Lũ khốn nạn!” Anh nghẹn ngào. “Tôi cầu cho tất cả bọn
chúng đều bị bắt và bị treo cổ lên!”

“Những tên sát nhân thực sự sẽ không bao giờ bị trừng phạt

đâu. Vì phiếu bầu và quyền lực, bọn chúng sẵn sàng cược với
sinh mạng con người. Hôm nay là người Sikh. Năm ngoái là
người Hồi; trước đó, là người Harijan

[54]

. Rồi đến một ngày,

chiếc sudra và kusti của anh cũng chẳng đủ để bảo vệ anh đâu.”

Chiếc xe tắc xi đỗ lại trước ga tàu hỏa. Maneck nhìn đồng hồ

tính cước và lấy gấp đôi số tiền từ ví của mình, song người tài xế
không chịu lấy hơn mức giá thực tế. “Xin anh,” Maneck khẩn
khoản, “xin anh nhận cho.” Anh ấn nắm tiền vào tay người kia,
như thể nó sẽ giúp anh ta sống sót qua cơn kinh hoàng, và cuối
cùng người tài xế đành nhận lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.