CÂN BẰNG MONG MANH - Trang 925

mạnh và sự vững chãi của nó.

Sau khi mẹ đã lên giường, Maneck xuống dưới nhà và đứng

bên cửa sổ để ngắm màn trình diễn của chớp, tận hưởng tiếng
vỗ tay của sấm. Anh đã bỏ lỡ những cơn mưa ở Dubai. Cả thung
lũng biến mất dần dưới một tấm chăn bằng sương mù. Anh bồn
chồn sải bước quanh nhà, rồi ra cửa hàng.

Anh săm soi những kệ giá, ngắm nghía những nhãn hàng

trên các lọ và hộp mà đã bao năm anh không được thấy. Nhưng
cửa hàng mới nhỏ bé, nhếch nhác làm sao, anh thầm nghĩ. Cái
cửa hàng đã từng một thời là trung tâm của vũ trụ của anh. Và
giờ anh đã xa cách nó biết mấy. Xa đến nỗi có cảm giác quay trở
về đã là việc bất khả thi. Anh tự hỏi cái gì đã ngăn trở anh. Chắc
chắn không phải là Dubai sạch sẽ và hào nhoáng.

Anh bước men những bậc thang dẫn xuống tầng hầm nơi

chiếc máy đóng chai say ngủ. Mạng nhện đã chiếm cứ, phủ một
tấm vải liệm lên cỗ máy bại trận. Bố mẹ anh từng viết, nhu cầu
đối với Kohlah Cola đã hầu như biến mất trong thời gian gần
đây – xuống còn chỉ nửa chục chai một ngày, dành cho các bạn
bè hàng xóm thân thiết.

Anh bước thơ thẩn giữa những chai rỗng và thùng gỗ. Một

chồng báo mủn nát đứng trong góc tầng hầm, bị che khuất một
phần bởi một bó túi đay. Anh đưa tay vuốt lên mặt đay thô ráp,
cảm nhận cái gai gai của sợi đay, hít hà mùi thơm tươi mới đậm
đặc của gỗ và thực vật. Ngày tháng của đống báo lùi về trước tới
mười năm, và nhảy cóc lung tung suốt một thập kỉ. Lạ thật, anh
nghĩ, vì bố thường xuyên dùng hết báo cho cửa hàng, để gói đồ
hoặc lót hàng hóa. Chỗ báo này hẳn đã bị bỏ sót.

Anh quyết định mang chúng lên nhà và xem qua. Đọc báo cũ

xem ra là một cách hợp lý để giết thì giờ trong một buổi chiều u

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.